Ninh Chí Viễn đây là đang dùng lực ảnh hưởng thực tế để áp chế, muốn dùng uy nghiêm khiến cho Vương Mãnh thấp hơn một đầu. Ninh Chí Viễn bằng vào uy tín do mình kiến tạo lên trong nhiều năm qua, lợi dụng bên ngoài để gây áp lực cho bên trong trận đấu, ngoại trừ số ít người giống như Trương mập mạp, còn đâu đều cảm thấy áp lực.
Nhưng mà hắn gặp được chính là Vương Mãnh.
Vương Mãnh dáng tươi cười, là như vậy dưới cao nhìn xuống, mang theo một loại trưởng bối thưởng thức vãn bối.
Hắn là trưởng lão.
Có người muốn khoác lác chém gió, có người muốn tự cao tự đại, vậy thì cho hắn tự cao đi.
Vương Mãnh bỗng nhiên chớp mắt, nhìn cũng không nhìn Ninh Chí Viễn, vung tay vung lên, lập tức các đệ tử ba đường dưới đang bị áp chết thoáng cái tìm được nơi phát tiết, ầm ầm hoan hô, so vừa rồi tiếng gầm lúc đầu còn muốn hung mãnh hơn.
Ninh Chí Viễn ngẩn người, sắc mặt có chút khó coi, không nghĩ tới Vương Mãnh nền tảng nông như vậy mà cũng dám gọi nhịp với hắn ở trên phương diện này.
Nếu như là Vương Mãnh trước kia, có khả năng chẳng thèm so đo với hắn, nhưng mà Vương Mãnh bây giờ đã khôi phục lại ý chí chiến đấu như hồi lưu manh trước kia. Ninh Chí Viễn cùng hắn chơi loại loại thủ đoạn này, hắn sẽ cho đối phương một bài học.
Dùng bờ mông muốn cũng biết, thân là Đại sư huynh Ninh Chí Viễn của chín phân đường là như thế nào đối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-duong/2958662/chuong-228.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.