Nhưng làm đệ nhất trưởng lão đan tu Thánh Đường, trong tay Chu Phong quả thực là có, đối với ngũ hành thông suốt như Trương Tiểu Giang mà nói, đã có thể miễn cưỡng sử dụng.
Chỉ có điều cấp bậc của hắn quá thấp, cho dù là dược gì thì cũng có ba phần là độc, đan dược cũng như vậy. Nếu dùng không được, cũng là liều mạng, nhưng hắn có thể nhìn thấy được quyết tâm trong mắt của mập mạp, người mà những người khác vẫn cho rằng hắn nhát gan sợ đau.
Người khác, cho dù là Liễu Mi cũng không biết mỗi lần Trương Tiểu Giang né tránh là miệng vết thương nó đau tới mức nào. Chỉ có Chu Phong biết, loại thương thế này hắn trị, loại thương thế này cũng không phải là lần đầu tiên xuất hiện. Thể tu cũng không kìm nổi, không người nào có thể tưởng tượng được Trương Tiểu Giang vui vẻ trên đấu pháp đài đã nhẫn nhịn tới mức nào.
“Vẻ mặt mập mạp này sao lại như vậy, bị dọa thành thế này sao?”
“Chính là một chiêu thổ độn bị phá thì nhận thua đi, lãng phí thời gian quá.”
Những đệ tử tinh anh tới Tiên Nguyên Đường rõ ràng đã tăng lên nhiều lắm, bọn họ thật ra là trung lập. Tiên Nguyên Đường và Lôi Quang Đường thắng bại cũng không ảnh hưởng quái gì tới bọn họ. Chẳng qua là bọn họ không chịu nổi loại chiến đấu ngu xuẩn như thế này. Hàn Lập thực lực rõ ràng ổn thỏa chiến thắng, loại mặt hàng như Trương Tiểu Giang rõ ràng chịu thua cho nhanh, trốn đông trốn tây như vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-duong/2958641/chuong-207.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.