Đệ tử Lôi Quang Đường tu hành chăm chỉ cố gắng hơn trước đây nhiều lắm. Biến hóa nhất chính là bầu không khí ở đây, người tu hành coi trọng nhất là chuyện ‘ta về ta tắm ao ta, dù trong dù đục ao nhà vẫn hơn’ này.
Chia xẻ sao? Con mẹ nó, dạy đồ đệ sư phụ chết đói, cũng không khoa trương như vậy, nhưng tất cả đều là đối thủ cạnh tranh của nhau, ai không muốn càng trở nên mạnh hơn chứ.
Nhưng ở Lôi Quang Đường lại có một bầu không khí vô cùng tốt. Đây cũng không phải nói mỗi người đều sống trên Lôi Phong, nhưng quả thực càng nhiều người, càng đoàn kết, làm cho mỗi người đều nguyện ý làm việc, bầu không khí chỉnh thể sẽ thay đổi.
Nhiệt tình, cố gắng, đoàn kết, đây là Lôi Quang Đường hiện tại.
Mỗi một đệ tử phân đường khác tới nơi này đều cảm nhận được bầu không khí như gia đình vậy.
Trong thế giới tiểu thiên cá lớn nuốt cá bé này, đây quả thực là một chuyện không thể tin nổi.
“Trần sư huynh, ta có một gốc nguyệt quang hồng hoa rất trân quý, đã có 50 năm rồi. Nghe nói đối với ngoại thương là dùng được rất tốt. Ngươi xem Vương trưởng lão và Hồ sư tỷ bọn họ có thể dùng được hay không?”
“Sư huynh, ta không có cái gì, chỉ có hơn mười khối linh thạch, có thể có công dụng gì hay không?”
“Sư huynh, chúng ta tuy rằng không có bản lĩnh lớn, nhưng có lực làm việc, có thời gian, có việc nhỏ gì, chỉ bảo chúng ta làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-duong/2958612/chuong-180.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.