Lôi Quang Đường thắng, vẫn là ba trận thắng liên tiếp, biến Bách Thảo Đường trở thành người ngốc, quả nhiên là tiết ra được hết hận khí trong nhiều năm.
Đệ tử Lôi Quang Đường mỗi người đều vui như tết, có thể tưởng tượng được nhiều năm như vậy mà thua vẫn hoàn thau, thua nhiều tới mức bọn họ đã nhanh không biết tư vị của thắng lợi rồi.
Tuy nhiên dù sao nơi này cũng không phải là Lôi Quang Đường, tiếng hoan hô còn hạn chế, chúc mừng vẫn phải trở lại phân đường của mình đã.
Đây là từ khi Lôi Quang Đường ngã xuống tới nay, lần đầu tiên ưỡn ngực đi ra khỏi Bách Thảo Đường. Tư vị trong đó chỉ có người nào trải qua rồi mới biết.
Tin tức trước tiên truyền khắp chín phong thánh Đường, những phân đường khác tuy rằng còn chưa khai chiến, nhưng đã chú ý kết quả phía bên này. Kỳ thực Lôi Quang đường và Bách Thảo đường, loại mặt hạng lót đáy này ai thắng ai thua đối với những phân đường xếp hạng phía trên cũng không thèm để ý chút nào. Chỉ có điều hơi chú ý một chút tới trình độ của đại đệ tử, dù sao việc này cũng quan hệ tới cá nhân chiến.
Lôi Quang Đường thắng Bách thảo Đường 3-0 trắng, khiến cho toàn Thánh Đường hơi chút dao động.
“Đại sư huynh, Bách Thảo Đường ngã xuống rồi.” Phương Lộ Phi hiển nhiên còn chưa theo kinh ngạc thoát ra được.
Tống Chu thản nhiên gật đầu nói: “Bách Thảo Đường theo một phía nào đó mà nói đều lộ ra hương vị của đồng tiền, cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-duong/2958585/chuong-156.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.