Ở Thánh Đường tồn tại hai giai tầng, giai tầng tinh anh và giai tầng đệ tử phổ tụng. Đệ tử bình thường chiếm tám phần, bọn họ cũng là đệ tử Thánh Đường, nhưng khi ở bên ngoài thì rất nhiều người đều không thừa nhận loại người như bọn họ là đệ tử của Thánh Đường, nếu không thì chẳng phải cả thiên hạ đều là đệ tử Thánh Đường sao.
Nhưng những người tu hành tiến vào Thánh Đường đều có giấc mộng của chính mình, đều lấy việc là đệ tử Thánh Đường làm vinh quang. Bọn họ cũng khát vọng thành công, nhưng sự thật thường tàn khốc, những cửa ải khó khăn trong tu hành đã khiến cho từng người rồi từng người đều tiêu tan đi mộng tưởng.
Nhưng Vương Mãnh thành công đã nói cho bọn họ biết, không có gia thế hậu trường cũng có thể tạo ra được kỳ tích!
Toàn thể Lôi Quang Đường đều là một mảnh vui mừng, nhất là đám Đan Tu. Vương Mãnh đã trở thành thần tượng mới, nhất là chúng nữ đệ tử Đan Tu, cả ngày đều bám lấy Hồ Tĩnh hỏi thăm về tin tức của Vương Mãnh, hận không thể ngay cả màu sắc quần lót mà Vương Mãnh mặc đều muốn biết là gì.
Hồ Tĩnh đối mặt với loại nhiệt tình này thật sự trở tay không kịp. Kỳ thật trưởng lão trong Thánh Đường có rất nhiều, đối với đệ tử tinh anh mà nói thì trở thành trưởng lão chỉ là chuyện sớm hay muộn, đương nhiên Vương Mãnh quả là hiếm có, cho nên không cần phải như vậy.
Hồ Tĩnh vui mừng cho Vương Mãnh, nhưng cũng có chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-duong/2958578/chuong-149.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.