Nhìn Tác Minh như vậy Vương Mãnh hơi đau đầu, hắn sợ nhất là người khác khóc, nữ nhân thì cũng nhịn, còn một người nam nhân?
“Hoành Sơn Đường không cần ngươi, ngươi tới Lôi Quang Đường là được, có chuyện gì sao.” Vương Mãnh nói.
“A?” Tác Minh sửng sốt. “Ngươi …nói, Lôi Quang Đường muốn ta?”
Tác Minh vẫn không dám tin tưởng, hắn vốn lại không tốt cho lắm, hơn nữa lại vừa bị đuổi ra khỏi cửa, làm sao có người muốn đây?
Vương Mãnh cũng không kìm nổi lắc đầu, hắn đã gặp qua người tự tin mù quáng, hiếm thấy loại người không tự tin thế này. Nguyên lực mười sáu tầng, cơ bản rất vững chắc. Loại thể tu này tới chỗ nào cũng có người muốn, đương nhiên bài trừ nhân tố Hoành Sơn Đường. Tuy nhiên nghĩ tới Hoành Sơn Đường không cần quan tâm thì cũng có khối người quan tâm.
“Phải, phải, đứng lên đi, ta có việc, ngươi trực tiếp đi tìm Hồ Tĩnh là được, nói là ta bảo.”
“Không được, không được, ngươi không thể đi!” Tác Minh từ dưới mặt đất nhảy lên, nhặt cây búa chạy theo.
“Ngươi về sau là lão đại của ta rồi, ngươi đi đâu ta theo chỗ đó!” Tác Minh căn bản không tin, ngay tại mấy ngày trước hắn còn đứng trước Lôi Quang Đường kiêu ngạo ương ngạnh. Cứ như vậy mà đi còn không bị người ta ăn tươi nuốt sống sao.
“Ta muốn tới địa phương rất xa, ngươi tự lên Lôi Quang Đường cũng được mà.”
“Không được, dù sao ta cũng muốn đi theo ngươi, hoặc là ngươi giết ta đi.” Tác Minh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-duong/2958486/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.