Trong một doanh địa lâm thời của người tu hành đóng ở Lôi Trì, Lương Nguyên xám xịt một mình đi vào trong doanh trướng. 
 “Lương Nguyên, lại đây!” Một thanh âm hơi già nua vang lên. 
 “Làm gì đó.” Trong doanh trướng chính là Tôn trưởng lão người đã ra tay đối phó Ngũ chuyển Kim Tê. 
 Lương Nguyên cắn răng, cố gắng chống đỡ đau khổ trong lòng, quỳ rạp xuống đất: “Sư phụ, con sai lầm rồi.” 
 Tôn trưởng lão lẳng lặng nhìn đệ tử của hắn: “Ngươi sai ở chỗ nào?” 
 “Con không nên vi phạm mệnh lệnh của ngài, khiêu chiến Lý Thiên Nhất.” Lương Nguyên cúi đầu nói. 
 Tôn trưởng lão nhìn thoáng qua Lương Nguyên lắc đầu nói: “Đây không phải điểm người sai lầm.” 
 “Sư phụ, ngài yên tâm, một ngày nào đó con sẽ thắng hắn, không chết không ngừng.” 
 Lương Nguyên nghiến răng nghiến lợi nói. 
 “Vô cùng sai!” Tôn trưởng lão bình tĩnh nói: “Ngẩng đầu lên!” 
 “Tu hành vốn là cường giả sinh tồn, khiêu chiến không quan trọng, mấu chốt là hiểu được ý nghĩa của chiến đấu. Người thua nhưng không thua trận, lần này ngươi bại bởi hắn, không có nghĩa là cả đời bại bởi hắn. Mấy năm nay ngươi rất thuận lợi, lời nói của ta ngươi có thể nghe vào một nửa sẽ không sai lầm. Nhân cơ hội này, ngẫm nghĩ lại đi. Lý Thiên Nhất tới từ Thánh Đường Lý gia, vốn có ưu thế hơn người bình thường rồi. Ngươi muốn chiến thắng hắn, sẽ tinh tường nhận ra chênh lệch này. Nếu chỉ là muốn tranh một ngụm khẩu khí, ngươi vĩnh viễn đừng mong thắng được hắn.” 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-duong/2958441/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.