Tiêu Dực và ĐàmChương Nguyệt ăn cơm xong liền đi vào trong thành, lúc này đã là khoảngnăm giờ chiều. Đàm Chương Nguyệt ngẩng đầu ưỡn ngực đi về phía trước,Tiêu Dực giữ chặt kẻ đắc ý tới mức muốn vểnh đuôi lên trời: “Ngươi tínhtoán đến chỗ nào bán rồi?”
“Chỗ lúc trước ta bán đồ ăn, chỗ đó là chợ bán thức ăn, nhiều người.”
“Ngươi mỗi ngày ở đằng kia bán đồ ăn, ngươi có biết chỗ đó một ngày có thể bán mấy con gà hay không?”
“Có thể bán được một con là tốt lắm rồi, đa số thời điểm một con cũng đềukhông có bán được, gà quý như vậy, so với thịt heo còn quý hơn, cũngkhông phải là ai đều có thể mua được.” Đàm Chương Nguyệt nói xong vừacười đứng lên: “Ai, Tiêu Dực, lần trước ngươi cho ta thịt gà kia ăn cũng rất ngon nha, ta lớn như vậy lần đầu tiên ăn đó!”
Tiêu Dực cười: “Về sau ngươi mỗi ngày đều có thể ăn. Dựa vào ngươi nói như vậy, chúngta đi chợ bán thức ăn bán gà cũng không được, phỏng đoán không có ngườimua.”
Đàm Chương Nguyệt trong nháy mắt yên lặng xuống: “Vậy ngươi nói làm sao bây giờ?”
“Những người bán gà này kiếm tiền thế nào? Không có khả năng mỗi tháng liền chỉ bán được một hai con chứ?”
“Các nàng cứ vài ngày đều sẽ đưa gà cho nhà đại phú, còn có một ít tiệm cơmnhà trọ, một tháng sẽ đưa lên vài thứ đấy, kẻ có tiền đều không bỏ đượcăn.”
Chuyện này Tiêu Dực không lo lắng: “Làm tốt lắm, chúng ta cũng trực tiếp đem gà đưa lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-duong-khe-ca/2392088/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.