Tiêu Dực tìm xung quanh trong tủ chén, muốn tìm thử xem có thể tìm được chút nước cho hắn rửa mặt hay không, gương mặt ‘Trương Tiểu Hoa’ của hắn còn chưa có rửa đâu. Nước không tìm được, lại tìm được một nồi canh chay.
“Vừa vặn một giọt dầu đều không có, có thể lấy đến rửa mặt rửa chân.”
Diệp Khê nuốt nuốt nước miếng, sợ hãi mà hỏi nàng: “Thê chủ muốn lấy bátcanh này đến rửa mặt sao? Vậy có thể hay không, có thể hay không….” Câunói kế tiếp tiếng càng ngày càng nhỏ, cuối cùng biến mất trong cổ họng.
Tiêu Dực nghi hoặc: “Có thể cái gì?”
“Có thể hay không đem cái này làm đồ ăn…” Câu nói còn lại bị một tiếng ‘ùng ục’ vang lên đánh gãy, hai tay Diệp Khê đặt lên bụng ngăn chặn tiếngvang bên trong, cấp tốc mà ngẩng đầu nhìn nàng lại cúi đầu: “Nếu khôngthể thì….”
“Ngươi chưa ăn gì sao?” Tiêu Dực hỏi xong thì nhớ lạitrước kia mình đã đọc trong sách, nữ nhân cổ đại kết hôn là cả một ngàycũng không thể ăn cái gì, nói vậy nam nhân nơi này cũng không thể ăn,vậy như thế nào chịu được? “Nấu chín lại ăn.”
Tiêu Dực lúc này đi ra bên ngoài ôm bó củi, lúc Đàm Chương Nguyệt đưa cô trở về, cô nhìn thấy bênngoài có cái bếp nhỏ ngoài trời, mà củi thì chất đống ở trong phòng, ước chừng là để dùng vào mùa mưa.
Diệp Khê cúi đầu suy nghĩ mộthồi, chờ đến khi nàng đi vào lại ngẩng đầu lên nhìn nàng: “Thê chủ lànói… là nói có thể thưởng cho ta ăn sao?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-duong-khe-ca/2392033/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.