Tiêu Dực là bịđau mà tỉnh lại, hơn nữa là bị vật bén nhọn đâm vào đau tỉnh. Mở mắt ra, chung quanh tối đen, hẳn là buổi tối. Hơi hơi ngẩng đầu, trên trần nhàcó ánh sáng yếu ớt rọi tới có thể thấy được bên cạnh cô có một đống đá,trên mũi nhọn còn dính vết máu. Bên phải huyệt thái dương thật là đau,đưa tay lên sờ, đúng là một tay đầy máu.
“Ai nha! Chảy máu, chảy máu!”
Có người kêu lên sợ hãi đem nâng cô dậy, Tiêu Dực cảm thấy trên người nơinơi đều đau, rất giống như bị người đánh toàn thân. Tiêu Dực ngẩng đầunhìn người vây quanh trước mặt cô, cũng không biết là vì duyên cớ gì cóvết thương vẫn là bị các nàng dọa đầu muốn hôn mê. Những người này mặcđồ làm cô cảm giác giống như trang phục trong phim cổ trang. Quay đầunhìn xung quanh, không biết hoàn cảnh thế nào, đây là địa phương gì?
“Tiêu Dực, người này ngươi đã cưới về, kia còn có đạo lý gì muốn đổi? Chuyệnhôm nay ta cũng không so đo với ngươi, ngươi vẫn là mau mau về nhà độngphòng đi thôi!” Có người lấy miệng ban ơn nói chuyện với cô.
Tiêu Dực lắc lắc đầu, vỗ vỗ tai, động phòng? Cô lại không kết hôn, đến nơinào động phòng? Tiêu Dực nâng tay đụng vào chỗ bị thương, đau đớn đếnchảy nước mắt, cho nên cô không nghe lầm sao?
“Các ngươi thế nàolại như vậy? Lừa người trước, sau đó đả thương người, chẳng lẽ cứ nhưvậy quên đi sao?” Nói chuyện là người đã giúp đỡ cô lên.
“Hừ!”Phụ nhân lúc trước dùng miệng ban ơn kia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-duong-khe-ca/2392029/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.