Mục Thanh từ ngoài mở cửa bước vô thấy cô đang nằm đau đớn dưới sàn liền lo lắng nói: “ Chi Nhi nàng làm sao vậy, Chi Nhi nàng có nghe ta nói không?!.”
Tĩnh Chi mở hai mắt ra ngước lên nhìn thấy Mục Thanh, cô liền chỉ về phía tủ ở đầu giường rồi nói: “ Lọ...lọ thuốc ở trong tủ…lấy hộ ta!.”
Mục Thanh liền vội vàng đi tới mở tủ ra lấy rồi đổ ra tay mình mội viên,đi tới đỡ Tĩnh Chi ngồi dậy sau đó đút viên thuốc cho nàng. Tĩnh Chi sau khi nuốt viên thuốc nàng bình tĩnh quay người qua nhìn Mục Thanh, hai hàng nước mắt rơi xuống.
Tĩnh Chi nhìn chàng liền lạnh lùng nói: “ Mục Thanh…Tứ sư đệ!!.”
Mục Thanh nghe xong thì ngơ ngác nhìn nàng, rồi làm rơi lọ thuốc sau đó đáp lại: “ Tĩnh Chi…nàng…nàng nhớ lại rồi sao?.”
Tĩnh Chi ngước mắt lên nhìn vào mắt Mục Thanh lạnh lùng trả lời “ Đúng!.”
Mục Thanh vội vàng giải thích: “ Chi Nhi nàng nghe ta nói lúc đó không phải như nàng nghĩ đâu?!.”
Tĩnh Chi vừa khóc vừa hét lên: “ Vậy phải là như nào, vậy ngươi nói cho ta biết thế nào mới là không phải, chả lẽ ngươi ép ta uống thứ thuốc đó để quên hết tất cả đã xảy ra giữa ngươi và ta cũng là không phải hay sao?!.”
Tĩnh Chi ngồi dưới đất la hét chửi mắt trước mặt Mục Thanh rồi vừa khóc vừa nói, liên tục đánh chàng: “ Vì sao ngươi lại đối xử với ta như thế, vì sao lại nói dối ta, vì sao lại giấu ta nhiều chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-dung-tu-diep/2884864/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.