―Hô? Ca ca không phải về Đạp Tuyết cung hả?
Lẽo đẽo ra sau Di viên, Tuyết Lý Thiên hớn hở rảo bước, Tuyết Lý Băng không để ý mà cứ đi theo. Chính là một lúc sau nàng phát hiện con đường bọn họ đang đi không phải là đường cũ. Người trong thiên hạ mà biết đường đường là Tuyết Lý Thánh nữ lại đi lạc, chắc bò lăn ra cười mất.
―Ai nha, muội muội à, vi huynh không chọc muội đâu!
Hướng đường nhỏ phía trước mà tiến, Tuyết Lý Thiên biết muội muội hay quên đường, nhất định sẽ đi theo hắn.
―Thế còn đi gặp ai sao? A… chẳng lẽ là cố chủ?
Tuyết Lý Băng đang lờ mờ, chợt nghĩ đến nguyên nhân trọng yếu bọn họ đến Tuyết Phong liền bừng tỉnh.
―Ha ha ha, muội muội đúng là ―băng tuyết thông minh.
Đã nhận tiền của người ta, đương nhiên sẽ giúp người ta trừ hoạ, bọn họ vốn không tuỳ tiện giúp người, mà lần này yêu cầu không được bình thường nên bọn họ muốn tìm hiểu rõ ràng đã.
―Đại ca, nếu muội làm chuyện có lỗi với huynh, liệu huynh có…
Tuyết Lý Băng đáng thương nhìn đại ca phía trước, phụ mẫu của họ cũng chỉ có nàng và đại ca, nếu đại ca không thích nàng, nàng sẽ vô cùng đau khổ.
―Ai u…
―Ngốc!
Tuyết Lý Thiên búng vào đôi mày đang chau lại của tiểu muội rồi xoa đầu nàng.
―Nha đầu ngốc, đại ca sẽ không thương tổn người nhà.
Kiếp trước phải tích bao nhiêu đức mới có thể trở thành người cùng một nhà, hắn tuyệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-duc-tuyet-chu/3175518/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.