―Nguyên soái, Hoàng tỷ sao lâu rồi không có hồi cung gặp Trẫm? Hoàng tỷ còn đợi Trẫm triệu kiến à?
Tuyết Tố Tây tuy xưa nay cùng Trưởng công chúa không thân cận, nhưng dù sao cũng là tỷ đệ nên vẫn trân trọng tình thân. Tuyết Tố Tây biết, mình sinh ra làm cho nàng chịu rất nhiều áp lực. Từ nhỏ, y có thể cảm nhận được sự thù ghét trong ánh mắt Hoàng tỷ. Dù sao, chính bản thân cũng là người sống trong sự bất hạnh, nên Tuyết Tố Tây hy vọng tỷ đệ bọn họ có thể chung sống hoà hảo.
―Hoàng thượng, nàng đã xuất cung rồi, sao có thể về nhà thường xuyên được. Hơn nữa, nàng là công chúa nên cũng có nỗi lòng riêng.
Mà dù nữ nhân kia muốn hồi cung, hắn cũng tuyệt đối sẽ không cho, e nàng trở về sẽ quấy rầy đến sự thanh tĩnh của Tuyết Tố Tây. Nàng cho tới bây giờ vẫn luôn oán hận Tuyết Tố Tây.
―Ân, Trẫm biết rồi. Xem ra Trẫm còn suy nghĩ đơn giản quá.
Hoàng tỷ cao ngạo như vậy, đời nào dễ dàng hạ mình tới gặp y. Hiện nay thân là hoàng thượng, nhưng lại là một hoàng thượng hữu danh vô thực. Tuyết Phong vương triều nằm trong tay, y cũng chỉ có thể tận lực duy trì vương triều vững vàng mà thôi.
―Hoàng thượng, đã đến giờ ngọ thiện. Hoàng thượng muốn dùng bữa ở trong điện hay ở đình lý?
Thiếp thân thái giám của Tuyết Tố Tây – Tiểu Lâu tiến đến hỏi. Hắn theo Tuyết Tố Tây từ nhỏ, hiểu rõ Tuyết Tố Tây là người không muốn kẻ khác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-duc-tuyet-chu/3175482/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.