🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Tôi có anh bạn nhập ngũ từ sớm, tính tình hăng hái không ngại khó ngại khổ, giờ đã trở thành một sĩ quan biên phòng ở huyện Văn Hồ, tỉnh Sơn La. Mỗi khi chúng tôi có dịp ngồi nhậu nhẹt chung, nghe anh bạn kể về mấy cuộc đánh án ma túy rất phức tạp trên đấy mà như nghe tường thuật tình hình nội chiến Afghanistan vậy. Lúc đó còn tưởng anh nói quá nhưng giờ mới thấy hoá ra do tôi hiểu biết ít.

Nam kéo tôi giật lùi vào trong, hai người vốn chỉ sống trong hoà bình đều bị doạ không nhẹ.

“Sanh tử, lên đây!”

m thanh của bà Diêu vọng xuống từ tầng hai. Tôi ngước lên thấy bà ta vẫn đang nhàn nhã uống trà, trong trường hợp này thái độ trịch thượng của bà Diêu khiến tôi an tâm đến lạ.

“Không sợ chết sao mà ra đấy.”

Bà Diêu chỉ cho tôi ngồi xuống một chiếc bàn đã bày sẵn thức ăn. Mặc dù đói đến mờ mắt nhưng tôi vẫn canh cánh với mục đích chính của mình, vậy nên uống xong nửa cốc sữa nhuận hầu liền hỏi:

“Bác Diêu, bác và bác ba cháu đã thoả thuận gì?”

“Chuyện người lớn, cậu không cần biết.”

“Nhưng nó liên quan tới cháu.” Tôi tức giận tiến về phía Bà Diêu liền bị hai vệ sĩ cản lại. Bà Diêu đưa khăn che mũi khinh khỉnh liếc nhìn tôi.

Cái mụ này, làm như tôi ba mươi ngày chưa tắm ấy!



Tôi trở về bàn với suy nghĩ đảo điên, rốt cuộc sắp xếp trật tự, cắn răng tiếp tục.

“Bác không nói, vậy cháu nói.”

Tôi có một bản ngã rất đáng khinh, gọi là tôi số

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-dia-vui-thay/1073953/chuong-33.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.