🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

“Là ông!”

Tôi lao vào túm lấy vạt áo ông ta dù biết sẽ bị ngăn cản thô bạo. Nhưng kể cả lúc bị bẻ quặt tay sau lưng tôi vẫn không kiềm nổi sự tức tối.

Tôi đã làm gì sai, tôi cái gì cũng không hiểu lại bị chơi vố đau như vậy, nhịn nổi sao!

“Bác hai! Chính lão già này lừa cháu xuống đây!”

Tôi vùng khỏi sự kìm giữ, chỉ vào mặt ông ta.

“Việt! Không được vô lễ!” Bác hai vội quát lớn, lấn át tiếng phản đối của tôi "Im lặng!"

Bác ba đến bên cạnh tôi, đè tay lên vai tôi, buộc tôi nén lửa giận.

Lão già kia thì ung dung sửa vạt áo, nheo mắt liếc nhìn tôi lại nhìn bác cả:

“Trông không giống chị Liễu lắm nhỉ?”

“Có phải con tôi đâu.” Bác hai đáp “Hậu duệ duy nhất của thằng Sanh đấy.”

“Con trai Nguyễn Hữu Sanh? Đáng giá nghiên cứu.”

Lão nhếch môi cười, chắp tay sau lưng tiến lại gần ngắm nghía tôi. Thói quen xem kỹ của lão tôi đã được chứng kiến nên càng thêm chắc chắn mình không nhận lầm người.

Tôi cắn răng thầm nghĩ, già đầu còn diễn kịch sao mẹ nó không đi làm diễn viên luôn đi.

"Chàng trai, cậu có hiểu nhầm gì không." Lão dí sát mặt tôi, híp mắt bảo "Cậu biết tôi là ai không mà phải lừa cậu."

Tôi mẹ nó không biết lão là ai nên mới chẳng tưởng nổi sẽ bị gài bẫy!

"Tôi gặp ông ở ngoài đại sảnh. Chính ông chỉ tôi ra đằng sau hoa viên thay quần áo."

Tôi gằn giọng kể nguyên do vì sao mà tôi xuống đến dưới này.

"Lúc đấy khoảng mấy giờ?"

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-dia-vui-thay/1073943/chuong-23.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.