Lúc 10 tuổi, Tống Minh Thành nói cho tôi biết: “Thẩm Miên, môn số học của em không đạt, hơn nữa còn là người duy nhất trong lớp không qua!” Tôi chỉ ném cho anh ấy một ánh mắt hờ hững, sau đó cười nham hiểm, hất tóc, nghêu ngao hát; lúc 12 tuổi, cô bé Tiểu Hồng nhà bên cạnh mặc một chiếc váy công chúa rất xinh đẹp, được mẹ dắt sang nhà tôi chất vấn: “Con gái nhà chị bắt nạt con gái nhà tôi!” Tôi chỉ lầm bầm một tiếng, còn làm kẻ xấu tố cáo trước đối phương nói xấu tôi béo mập, làm tổn thương trái tim non nớt của tôi, tôi mới bị ép phải tự vệ.
Đã nhiều năm như vậy, chỉ có một số chuyện là tôi không thể cười trừ cho qua chuyện. Sự kiện thứ nhất là khi 13 tuổi, năm ấy đối diện với lời đánh giá của tên con trai mới chuyển đến khu này liếc nhìn bằng nửa con mắt, giọng nói không gợn sóng, không sợ hãi: “Vừa béo vừa xấu xí, tướng mạo đã không xinh, tính tình lại còn không tốt.” Sự kiện thứ hai là hôn ước, sự kiện thứ ba là thẳng thắn với Hàn Tiềm.
Đối với chuyện thứ nhất, mặc dù bề ngoài tôi cậy mạnh tỏ vẻ hung tợn, nhưng khi về nhà lại nhào lên giường khóc cả buổi tối, thậm chí bỏ lỡ ly kem điểm tâm buổi chiều. Tống Minh Thành dỗ dành rất lâu tôi mới quệt nước mũi lên quần áo anh ấy nín khóc mỉm cười, sau đó đưa ra quyết định ngày chỉ ăn ba bữa cơm. Đối với sự kiện thứ hai, tôi thu vội một túi hành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-danh-sau-mot-dem/2037053/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.