Tầng kết giới phân cách giữa hai giới âm dương được tạo từ thời Thượng Cổ, sớm đã không còn vững chắc như xưa.
Chuyện thủng hay nứt là lẽ thường tình. Loại chuyện này, đã không giúp cho tu vi tăng lên thì thôi, lại còn hao tổn rất nhiều linh lực, tốn công vô ích, là công việc khổ sai, cho nên chả ai muốn dây vào. Các môn phái mỗi năm sẽ phái tu sĩ đến tu bổ một đến hai lần. Nhưng lần này, kết giới bị phá vỡ sớm, chẳng ai kịp trở tay, gây nên thảm cảnh của trấn Trúc Xương.
Bình thường chỉ có một đến hai vết nứt nhỏ, chỉ cần bỏ chút sức vá lại thì có thể coi như xài tạm, vài tháng sau lại quay lại bồi hoàn. Vậy mà hiện tại, một vết nứt màu máu cắt ngang qua không trung, tựa như con mắt khổng lồ mở ra, trong chốc lát trời đất đổi màu, cát bay đá chạy. Chính trận thiên liệt này trong kiếp trước cướp đi gia đình hắn yêu quý.
Cố Dạ Huyền giống như bị sét đánh, da đầu tê rần, mùi máu tanh nồng như tái hiện lại quá khứ, viễn cảnh thật kinh tâm động phách. Kí ức đêm ấy vẫn còn rõ như in.
Trăng vàng tròn vành vạnh, ngày hội Hoa Đăng ở trấn Trúc Xương thật náo nhiệt.
Người người nhà nhà mở tiệc chúc mừng, ăn uống linh đình, cười nói hân hoan. Cố gia cũng không ngoại lệ, dưới ánh nến hoà thuận vui vẻ, quây quần bên bữa cơm gia đình. Khi đó hắn nghĩ, như vậy thực sự rất tốt, ngày tháng trôi qua yên bình đằm thắm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-da-doc-hanh/1945335/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.