Edit: Tuệ Quý phi.
Beta: Chiêu Hoàng Thái phi.
Tuyết ngoài cửa sổ dần dần ngừng lại, ánh mặt trời sau giờ Ngọ chiếu vào, Tú Nguyệt ghé vào dưới khung cửa, làm ổ không muốn nhúc nhích. Nàng cảm thấy cuối cùng trong căn phòng này cũng có chút ấm áp, dường như trên người cũng không còn lạnh như trước.
Trong phòng có tiếng bước chân Bảo Yến tới tới lui lui bận rộn, nàng nghe được âm thanh này, trong lòng trở nên thật kiên định. Bạch Nghiêu bảo nàng trở về chờ, ngày hôm sau khi trời còn chưa sáng, Bảo Yến đã được thả về Diên Hi cung.
"Vết thương trên người ngươi còn chưa tốt, vẫn nên làm ít một chút, nghỉ ngơi nhiều vào mới tốt." Tú Nguyệt lên tiếng, ánh mắt còn lơ đễnh nhìn bên ngoài cửa sổ.
"Chút đau đớn này thì tính là gì, nô tỳ tịnh dưỡng mấy hôm nay đã tốt lên rồi, không còn gì đáng ngại." Động tác trong tay Bảo Yến không ngừng lại, vừa lau bàn vừa nhìn dáng vẻ lười biếng của Tú Nguyệt, nói: "Hôm qua người của Trữ Tú cung đến truyền chỉ, ngày mai triệu kiến hậu cung, cho phép tiểu thư đi Trung cung thỉnh an, thế mà tiểu thư vẫn thanh nhàn tự tại, không có chút lo lắng nào."
Tú Nguyệt nhìn chằm chằm tuyết ngoài cửa sổ, đưa lưng về phía Bảo Yến, tùy ý nói: "Cũng chỉ là bởi vì ta đã tiến cung hơn ba tháng, Hoàng hậu thân là người đứng đầu hậu cung, nếu như vẫn luôn không gặp mặt, ta sợ là cũng khó ăn nói nên mới tìm một thời cơ mà thôi, cần gì phải phí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-cung-sung-phi/230821/chuong-8.html