Trường nhai dài như vô tận trùng trùng điệp điệp, giữa những tường màu son thẩm cùng ngói lưu ly xanh óng, dáng người Lệ Hân lướt qua như tựa như hồ điệp bay trong gió. Linh Chi cầm đèn lồng đi trước soi đường cho Lệ phi. Lệ Hân chỉ vừa đến Trữ Tú cung, đã dừng lại. Nàng ta ngẩng đầu lên nhìn, lưu tô ngọc châu rũ dài xuống vai dưới ánh trăng xanh càng thêm lấp lánh. Lệ Hân cười đắc chí: “Tốt! Tốt, rất tốt, quả đúng là ngôi sao này chiếu thẳng vào Trữ Tú cung”.
Linh Chi đến cạnh bên Lệ Hân, thắc mắc hỏi: “Chủ tử, ngôi sao này chiếu vào Trữ Tú cung thì có gì tốt ạ”.
Lệ Hân nhếch môi cười, đưa tay nghịch bộ dao phượng hoàng nhả ngọc trên búi tóc, hộ giáp vàng đính ngọc lam chạm vào lưu tô tạo ra âm thanh tí tách: “Ngươi theo bản cung cũng đã lâu nhưng vẫn chưa khôn ra tí nào cả”.
Linh Chi ngại ngùng cúi đầu, lí nhí: “Chủ tử tài trí hơn người, nô tỳ ngu muội chỉ có thể biết đôi chút việc vụng vặt giúp cho chủ tử thôi. Chuyện dùng đến mưu lược, nô tỳ không thể sánh được với người”.
Lệ Hân nghe vậy không oán trách nàng ta, nhìn lên ngôi sao lạ như rực rỡ trên bầu trời kia: “Năm xưa vào thời Đường Thái Tông, Lý Thuần Phong đã từng tiên đoán rằng đại Đường sẽ có ngày rơi vào tay của một nữ nhân. Hắn đã đưa Hoàng đế Lý Thế Dân đến đài xem thiên tượng. Thuần Phong chỉ tay vào một ngôi sao, bảo rằng ngôi sao đó đã làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-cung-bi-su/3447303/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.