Chiều tà soi lên từng viên đá lưu ly trùng trùng điệp điệp. Bóng lưng Lan Nhi trải dài trên nền đá. Ngói lưu ly Tử Cấm Thành, trên từng cành cây khô đã rụng hết lá, mặt hồ tĩnh lặng đều phủ lên một lớp tuyết trắng xóa. Tuyết lại bắt đầu rơi nhẹ, Lan Nhi lấy tay ra khỏi tấm lông hồ ly giữ nhiệt, giươn tay đón lấy một hoa tuyết đang rơi.
Lan Nhi đến trước Dưỡng Tâm môn, Ngô Tổng Quản vừa thấy liền chạy ra:" Tiểu chủ sao lại đến đây lúc này, tuyết đang rơi, bên ngoài rất lạnh".
Lan Nhi cười nhẹ, trên gương mắt hiện lên vẻ hiền từ, nhân hậu:" Ta nghe nói Vạn Tuế gia vừa thăng tước cho hậu cung, nên thay Như Uyển đến tạ ơn".
" Ôi! Thật tiểu chủ thật là có lòng, mời người vào trong", ánh mắt hắn liếc sang hướng khác, ông ta hơi cúi người nói:" Thỉnh an Anh Quý nhân".
Anh Quý nhân đưa tay ra hiệu, Ngô tổng quản lùi vài bước nói:" Anh tiểu chủ cũng giống Lan tiểu chủ đến tạ ơn sao?".
Anh Quý nhân liếc nhìn Lan Nhi, hai ánh mắt va chạm vào nhau. Cả hai bất giác cười ngây, Anh Quý nhân đáp:" Ồ! Không ngờ Lan Quý nhân cũng đến vì chuyện này", nàng ta liếc nhìn sang cạnh, chỉ thấy Xuân Cơ và Đức Hải, nói tiếp:" Hảo tỷ muội kia của cô không đi cùng cô sao?".
Lan Nhi cười nhạt, nhẹ phủi đi những hoa tuyết trên đấu bồng đỏ, nói:" Uyển nhi sức khỏe không tốt, bản tính lại sợ hàn, nên không đến được".
Anh Quý nhân nghe vậy bật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-cung-bi-su/2868261/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.