Dưỡng Tâm điện rơi vào trầm lặng, thật ra nó cũng không khác gì thường ngày. Nơi này trước giờ vẫn cứ tĩnh lặng thế thôi. Nhưng lần này lại có thêm một chút ngột ngạt lạ thường. Ngô tổng quản tuy chỉ là một hoạn quan, nhưng cũng được xem là thần tử nhị triều. Ông ta biết rất rõ tình cảm sâu đậm của Hoàng đế và thân mẫu Hiếu Toàn Thành Hoàng hậu. Năm đó, Hiếu Toàn Thành Hoàng hậu băng, Hoàng đế đương thời là Tứ A Ca, Dịch Trữ, chỉ vừa lên mười được giao cho Tĩnh Quý phi nuôi dưỡng - Hiếu Tĩnh Khang Từ Hoàng hậu. Tĩnh Quý phi cho người đem giấu toàn bộ những thứ liên quan đến Hiếu Toàn Hoàng hậu, tránh không để Tứ A ca Dịch Trữ 'tức cảnh sinh tình'.
Người ngoài nhìn vào cứ nghĩ bà ta thật lòng đối tốt với con trai Trung cung. Chẳng qua bà ta chỉ cần một chỗ dựa, hai vị hoàng tử do bà sinh ra đều không thể sống lâu. Sinh thời bà cũng chưa có hoàng tử, bỗng chốc lại nuôi dưỡng đích tử. Bản thân được hưởng phước, làm sao bà có thể chấp nhận việc đứa trẻ mình nuôi dưỡng chỉ nhớ về thân mẫu chứ. Tất cả cũng chỉ vì lợi ích bản thân thôi.
Hoàng đế vẫn không rời mắt bức họa trên tay, cũng đã lâu như vậy rồi hắn mới nhìn lại được dáng vẻ của mẫu thân. Ngô tổng quản sợ Hoàng đế đau lòng sinh bệnh, đi đến giật lấy bức họa:" Vạn Tuế gia, thứ này cũ kỹ bám đầy bụi bẩn, người xem lâu hít phải bụi bẩn, kẻo sinh bệnh".
Khuôn mặt Hoàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-cung-bi-su/2868238/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.