Hoàng đế yếu ớt trêm giường, mọi sự chú ý đều dồn vào hắn. Bỗng một tiếng la thất thanh vang lên, tất cả giật mình một phen. Lệ tần bấu chặt vào tay Linh Chi, khiến nàng ta không kiềm chế được mà hét lên. Tô Mạt là cung nhân lớn tuổi nhất trong các cung nhân, nàng ta thoáng nhìn Lệ tần. Xong nhìn xuống chân Lệ Hân, nói:" Lệ tần nương nương sắp sinh rồi".
Linh Chi cầm cự, dìu Lệ Hân sang noãn các phía Tây, các ma ma đỡ đẻ từ Diên Hy cung cũng được gọi đến. Trong noãn các xông hương khói tỏa lên nghi ngúc, nhưng vẫn không thể nào làm giảm đi mùi máu trong điện. Các ma ma đỡ đẻ thúc dục Lệ Hân, noãn các kẻ vào người ra liên tục.
Lan Nhi đứng bên ngoài nhìn vào, Như Uyển đứng cạnh cũng ngóng lòng chờ đợi. Đến khi đèn trong cung được thắp lên, bên trong phòng sinh vẫn chưa có dấu hiệu gì. Ngô tổng quản dìu Hoàng đế từ trong điện ra ngoài. Lan Nhi vừa nhìn thấy hắn liền đến cạnh đỡ lấy tay Hoàng đế. Ánh mắt Hoàng đế dịu dàng, ôn hòa nhìn nàng. Hắn không nói gì, Ngô tổng quản đem ghế đến đỡ hắn ngồi xuống.
Hoàng đế thân mặc chỉ mặc một lớp y phục mỏng màu vàng, ngồi trên ghế gỗ. Hắn là Hoàng đế nhưng lúc này lại trông yếu ớt, cả người rung rung, liên tục nhìn vào noãn các. Hoàng đế đứng bật dậy, vịn tay Ngô tổng quản, nói:" Trẫm phải vào xem tình hình thế nào, đã lâu như vậy rồi sao lại chưa sinh nữa chứ?".
Vừa nghe hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-cung-bi-su/2868226/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.