“Chia tay?” Tuân Lạc Bạch híp mắt đánh giá Thành Độ, “Chuyện này..... ”
Thấy Tuân Lạc Bạch lộ ra vẻ mặt khổ sở, Thành Độ chợt muốn xấu miệng, chống thành bồn tắm đứng lên vênh vênh mặt tự đắc, “Đúng, chính là chia tay, ông đây mới không thèm hiếm lạ cái cẩu dương vật của cậu, con mẹ cậu thích đâm ai thì cứ đâm người đó đi!”
Tuân Lạc Bạch hơi ngẩng đầu lên, mắt nheo lại nghi hoặc hỏi, “Thành ca, lúc trước chúng ta đã nói rõ đây là quan hệ gì nhỉ?”
Thành Độ không hề nghĩ ngợi: “Là bạn tình!”
Tuân Lạc Bạch yếu ớt cười: “Đúng rồi, là bạn tình. Bạn tình thì không nói đến tình cảm, sao lại nói là chia tay?”
Thành Độ sững người, vài giây sau mới ý thức được miệng mình lại nhanh hơn não, vừa quê vừa buồn bực, ngó Tuân Lạc Bạch một cái khiến lòng càng thêm phẫn nộ, vội vàng tìm đường chạy thoát: “Xin lỗi Tuân thiếu gia, ý của tôi chính là chúng ta không làm bạn tình nữa, về sau đường ai nấy đi, cậu chơi ai thì chơi, tôi không phiền cậu nữa, cậu cũng đừng phiền đến tôi, đã hiểu?”
Tuân Lạc Bạch đi theo, đầy hứng thú nhìn anh, bước nhanh thêm hai bước dồn đối phương vào góc tường.
“Muốn gì muốn gì?” Xương cốt Thành Độ bây giờ đều mềm nhũn, cảnh giác nhìn chằm chằm Tuân Lạc Bạch, “Tôi nhắc nhở cậu, đừng hòng táy máy tay chân với tôi, ông đây từng là bộ đội dã chiến, muốn trừng trị loại thiếu gia văn phòng như cậu dễ như ăn bánh! Chúng ta vui
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-ca-noi-khong-voi-yeu-duong-co-ma/3114894/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.