Tiết trời thanh minh đều có mưa phùn.
Dận Kì mang theo dù, đi trên một con đường núi nhỏ, hắn chậm rãi đi trước, ngẫu nhiên ngẩng đầu nhìn thiên không âm trầm.
Rẽ vào một đường, trước mắt bỗng nhiên hiện ra một gian nhà gỗ sập xệ.
Nữ tử một thân bố y ôm một tiểu hài mới sinh đứng ở trước cửa nhà gỗ, trên mặt mang theo tươi cười ôn nhu thỏa mãn, nhìn mưa bên ngoài, còn có ngôi mộ đối diện ngôi nhà.
Dận Kì đầu tiên là lẳng lặng đứng ở chỗ trẽ, nhìn nữ tử. Tay hơi hơi nắm chặt cán dù, lại vẫn không có mở miệng, chỉ yên lặng đứng thẳng một hồi, liền chậm rãi xoay người.
“Nếu nói, chỉ là thấy nàng lần đầu, sau đó đột nhiên, ngươi rất muốn rất muốn thú nàng làm vợ” Hắn từng hỏi qua nhị ca như vậy.
Khi đó, nhị ca cười trêu nói “Tiểu Ngũ, ngươi xong đời, ngươi thích nàng, nói mau, nói mau, là nữ tử nhà ai mà có phúc khí tốt như vậy, được tiểu Ngũ nhà ta coi trọng?”
Hắn chỉ ôn hoà hiền hậu cười, nói chỉ là nghe người ta nói qua mà không hiểu được ý câu này.
*****************
Hắn từng ở cửa Hàm An Cung, nhìn một nữ nhân đang mang bầu đến ngơ ngác xuất thần.
Hắn nhớ rõ lần đầu tiên cùng nàng nói chuyện, ngay tại đại môn Hàm An Cung.
Nàng một tay đỡ eo, thực cố hết sức lại thực cung kính đối hắn hành lễ.
Nàng hơi hơi cúi đầu, khuôn mặt đoan trang, mặt mày cung kính cũng không quá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-ca-chi-dan-nhung/2381825/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.