Bích Châu gật đầu trả lời, đang muốn lui ra, phía sau truyền đến thanh âm trầm thấp mang theo ý cười sung sướng “Bảo Thành phải thiêu hủy cái gì?”
Khang Hi đế bước tiến nội thất, phất tay ra hiệu Bích Châu cùng Tiểu Thuận Tử lui ra, lại nhíu mày ý bảo Thái tử gia đang quỳ xuống đất hành lễ đứng dậy, trong lòng có chút bất đắc dĩ, rõ ràng đã nói qua, không cần ở nơi chỉ có hai người bọn họ dùng thứ hư lễ này, nhưng Bảo Thành lại cố tình kiên trì, nói cái gì lễ không thể phế! Nếu phải thực sự nghiêm túc thi hành lễ nghĩa, như vậy quần áo trên người hài tử này rõ ràng không hợp với quy củ với y phục của thái tử, vậy nên làm thế nào chứ?
Thái tử gia chậm rãi nói “Hoàng a mã, có từng nghe qua một câu, người muốn toàn vẹn phải biết tiến lùi! Cho nên quy chế và những điều như thế, nên sửa thì sẽ sửa, phải không? Đương nhiên, có vài thứ lại không thể thay đổi, tỷ như nói, tử kính phụ, tử hiếu phụ. Cho nên, nhi thần hướng hoàng a mã hành lễ là thứ sao có thể hủy bỏ chứ?”
Khang Hi đế không nói gì, nhưng vẫn không thích, cũng không biết vì cái gì không thích, thấy Bảo Thành quỳ trước mặt hắn, trong lòng hắn không được tự nhiên! Là không thoải mái! Hắn không thích!
Được rồi, Bảo Thành cố chấp thì hắn đã hiểu biết qua, nhưng mà Bảo Thành nha, hoàng a mã cố chấp, sợ rằng ngươi cũng chưa từng biết qua đi?
Khi biểu tình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-ca-chi-dan-nhung/2381732/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.