Khang Hi năm xx, tháng giêng.
Thái tử gia hôm nay thực buồn bực, nhìn thức ăn đầy bàn lại càng thêm buồn bực.
Không vui nhíu mày, Thái tử gia chậm rãi ngẩng đầu, sắc mặt lãnh đạm, phượng nhãn xinh đẹp lợi hại nhìn thẳng Lữ công công, thẳng đến khi Lữ công công trong lòng chột dạ cùng mồ hôi lạnh ứa ra.
“Lữ công công, đây là ý gì?” Thái tử gia ngồi ngay ngắn trên ghế, vóc người mặc dù đơn bạc nhưng khí thế kia trong nháy mắt phát ra làm cho người hầu kẻ hạ theo bản năng cúi rạp thắt lưng.
Lữ công công lại bính một tiếng quỳ xuống, lắp bắp mở miệng “Hồi Thái tử điện hạ, đồ ăn này đều là ngự thiện phòng đưa tới, cùng nô tài không quan hệ a.” Lữ công công trong lòng khóc không ra nước mắt, Thái tử gia sao phản ứng không giống trong tưởng tượng nha? Nghe nói hôm qua đại hoàng tử nhận được đồ ăn do hoàng thượng ban cho đã rất vui vẻ ! Ô ô, sao Thái tử gia lại sinh khí ngược lại chứ?
Thái tử gia hắc tuyến, ngự thiện phòng? Lại là nam nhân kia giở trò quỷ? Hắn mới tám tuổi, có dùng cũng chỉ dùng chút bánh bao, dùng nhiều như thế để làm gì? Dùng hết được nhiêu đồ ăn đó sao? Ăn không xong lại phí phạm!
Nam nhân kia có hiểu là làm ruộng rất vất vả không?!
Nam nhân kia có biết trong mỗi hạt gạo có đến bảy vị thần hay không?!
Lãng phí là đáng xấu hổ!!
Thái tử gia ở đệ nhất thế từng bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-ca-chi-dan-nhung/2381715/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.