Ánh nến lập lòe, hắt lên ánh sáng rực rỡ và sắc bén trên thân thanh đao vung tới.
Thân hình Vương Cẩm Quan áp tới gần tựa như một bóng ma, tốc độ của nàng không quá nhanh nhưng nhìn tư thái là biết đã dồn toàn lực vào một kích này.
Vào thời khắc tử chiến, khí tràng của người tập võ khác hẳn hoàn toàn so với lúc thu giữ, khi đó lệ khí và sát khí đều mạnh nhất, đối thủ có thể cảm nhận rõ ràng được uy thế ấy.
Biểu cảm của đầu bếp vẫn dừng ở kinh ngạc, dường như là không kịp phản ứng, hoàn toàn chẳng rõ tình hình trước mắt, song cơ thể đã đánh hơi được nguy hiểm trước cả đại não, nếu lúc này Lý Ý Lan quan sát cẩn thận thì có thể nhìn thấy da gà nổi lên ở cần cổ gã.
Lưỡi đao nhanh hơn hư ảnh tàn dư, bị ánh nến hắt bóng lên vách tường, thoạt trông như cánh tay lưỡi liềm của con bọ ngựa khi tung ra đòn trí mạng.
Tính mạng đang ngàn cân treo sợi tóc, nếu không có sức chống đỡ thì ánh đao sáng loáng kia sẽ bổ thẳng xuống đầu, cắt ngọt lịm da mặt gã ra thành hai nửa, lưng đầu bếp tức khắc rịn ra một tầng mồ hôi lạnh.
Mình sẽ chết ở đây…… Gã không muốn nghĩ thế, nhưng ý nghĩ ấy cứ bật ra trong đầu gã.
Khát vọng sống là bản năng khắc sâu trong xương tủy con người, đặc biệt đối với một kẻ không hề chuẩn bị như gã, cơ thể gã đột nhiên sụp xuống rồi nhũn ra đổ gục xuống đất như bùn nhão.
Nhưng Lý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-binh-nhac/497076/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.