Trong thiên hạ chắc chỉ có một mình ta có ngũ long ngọc bội cùng hoàn ngọc linh , nếu để người hiểu biết biết được thì ….
“Ai nha ~ ”
Tiếng kinh hô nho nhỏ vang lên trong xe ngựa , Đỗ Viên một bộ giật mình nhìn bài.
“Làm sao vậy?” Võ Tắc hỏi.
“Nhân gia cư nhiên thiếu một con bài !” Đỗ Viên nũng nịu , tay e thẹn nắm lấy vạt áo , nói .
Ngươi xấu hổ cái gì chứ . “Tiểu tướng công, ngươi thâu tam gia .” Ta nắm lấy cánh tay Mặc nói .
Mặc a mặc, mị lực của ngươi cũng quá hảo đi , cư nhiên mê đáo người khác đến mức để nàng ta đánh mất bài .
Lợi hại!
Đỗ Viên như trước một bộ e thẹn , tiểu thư a, ngươi không cần kêu thảm như vậy nha .
Thuận tiện nhắc nhở một câu , ngươi nếu như tái đỏ mặt nữa , ta sợ ngươi thực sự bị bệnh trào máu não lên mặt rồi nha .
Quả nhiên không tìm ra , thương cảm cho Đỗ Viên ván sau đều thảm hại .
Kết quả là thua rối tinh rối mù.
May là chúng ta cược bằng tiền trinh , nếu cược bằng tiền đồng thì …
Tấm tắc!
Hồng nhan luôn là kẻ gây tai hoạ!
Sau đó , Đỗ Viên vẫn cứ đánh bài , còn ta nằm trên người Mặc ngủ đến mức không biết bao giờ thì đám người kia tan.
Sáng sớm , chúng ta đến khách *** trụ lại , dự định lưu lại một ngày đêm, sau đó ngày mai tiếp tục đi.
Nhà nghỉ bình dân a! Nhà nghỉ bình dân trong truyền thuyết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-binh-nhac/497058/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.