Giờ Tuất khắc bốn, nhà lao Nhiêu Lâm.
Lúc nhóm Giang Thu Bình hay tin rồi đi tới nhà lao thì Viên Ninh đã yên tĩnh trở lại, hai tay gối hờ sau gáy, gối trái co lại để lộ ra mắt cá chân bên phải, thoạt trông thậm chí còn có phong độ của một hiệp sĩ chán chường bất kham.
Giang Thu Bình bước vào phòng giam, không có ý móc mỉa, chỉ cười thuật lại một sự thật: “Tỉnh rồi hả Viên Ninh đi không thay tên, ngồi không đổi họ.”
Nghe câu ẩn ý sâu xa này, Viên Ninh khẽ nhấc đầu lên khỏi cánh tay, quay qua nhìn chằm chằm Giang Thu Bình, nghĩ bụng sao tên cẩu quan này lại nói vậy.
Giang Thu Bình lặng lẽ đối chọi với gã trong chốc lát, dần dần lộ ra vẻ bình tĩnh được tạo thành từ sự tự tin và bình tĩnh sẵn có. Viên Ninh giờ đã bị người ta nắm trong lòng bàn tay, không hề hay biết việc xảy ra bên ngoài phòng giam, trạng thái ếch ngồi đáy giếng này đã bào mòn sức lực gã, Trương Triều nhanh chóng phát hiện ra sắc mặt gã từ từ trở nên nôn nóng.
“Ồ?” Viên Ninh ngạo mạn nói, “Chư vị đại nhân hiểu rõ tường tận thế này, xem ra đã tra được gốc gác của ta rồi nhỉ.”
Giang Thu Bình không bị ảnh hưởng bởi thái độ ngang ngược của gã, y vui vẻ đáp: “Không dám nhận là hiểu rõ tường tận, nhưng quả thực đã tra được hầu hết nội tình của chư vị rồi. Ngươi, Thanh Lương tự, Giam Lan viện, Lưu Kiều, thậm chí gồm cả những loại thủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-binh-nhac/2474601/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.