Chưa tới một khắc sau, Lý Ý Lan đã hiểu câu “Chưa chắc đâu” của Lưu Vân Thảo là có ý gì.
Đội ngũ khâm sai gồm sáu người, ai ai cũng phong trần mệt mỏi, nhìn vóc dáng và khí thế thì rõ ràng đều là võ tướng, nói chuyện cũng đi thẳng vào vấn đề, gặp xong là lấy ngự lệnh ra tuyên bố khẩu lệnh luôn, yêu cầu Lý Ý Lan trong đêm nay phải sửa soạn lại hồ sơ và chứng cứ rồi theo bọn họ về kinh để điều tra vụ án thứ sáu.
Yêu cầu này khiến tâm lý mọi người vô cùng rối bời.
Lý Ý Lan vừa kinh ngạc mà cũng vừa cảm thấy đúng như dự liệu, hắn tò mò nói: “Các vị khâm sai có thể nói sơ về tình huống của vụ án thứ sáu được không?”
Phản ứng đầu tiên của Tri Tân là thắc mắc tại sao vẫn còn án oan nối tiếp nữa, còn điều Ký Thanh sợ lại là cái từ “suốt đêm” mang nghĩa phải bôn ba đường dài kia. Giang Thu Bình và Ngô Kim đưa mắt nhìn nhau, nhìn thấy trên mặt đối phương biểu cảm “Sóng này vừa lặng, sóng khác lại nổi”.
Người đi đầu là một nam nhân chừng bốn mươi tuổi, trông lão luyện nhất, mặt không hề thể hiện cảm xúc, vừa nhìn là biết thủ lĩnh của đội ngũ này. Ông ta gật đầu, trả lời một cách lạnh lùng song không hề thất lễ: “Câu hỏi của đề hình quan tất nhiên sẽ được giải đáp, tuy nhiên bọn ta chỉ là võ hầu phụ trách truyền lệnh, không rõ về chi tiết vụ án mà chỉ biết đại khái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-binh-nhac/2474578/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.