Người đến mặc đồ đen từ đầu đến chân, giữa trời tuyết vẫn đội nón tre, nom rất hiên ngang cô độc.
Nhìn từ đằng xa Lữ Xuyên đã cảm thấy bóng dáng này trông quen quen, đến khi người nọ đến gần và lộ mặt, hắn lập tức phát hiện quả nhiên không sai.
Hắn bỗng nảy sinh ý kiêng kỵ, vươn qua người Ký Thanh nhích lại gần Lý Ý Lan, khom lưng thì thầm: “Ta từng gặp người này ở phân nhánh Phù Giang, hình như là sứ giả của Khoái Tai môn, ta đánh không lại, ông ta cũng quá sức với ngươi, chú ý một chút.”
Lý Ý Lan vốn đang chìm trong nỗi tiếc nuối vì không thể tiễn Tri Tân đi, hắn vừa nghe vậy thì quả cân trĩu trong lòng bỗng như chùng xuống, gác lại mớ suy nghĩ rối bời, hắn hướng tầm mắt về phía đối phương.
Bạch Kiến Quân đeo lên lớp da giả mà lần trước từng dùng, ngoại hình trẻ hơn tuổi thực của ông ta nhiều, song bên ngoại vẫn biểu hiện bình thường không có gì lạ.
Nhưng sự giữ mình ấy càng khiến Lý Ý Lan không dám khinh địch, kinh nghiệm đấu võ nhiều năm nói cho hắn biết, một cao thủ không lộ ra sự nguy hiểm còn đáng sợ hơn nhiều so với một kẻ phô trương thanh thế.
Hắn nghiêm túc lên, tạm thời giấu nỗi buồn ly biệt vào sâu trong đáy lòng, chuyên tâm đối phó với vị khách chưa rõ là bạn hay thù này.
Trong lúc Lý Ý Lan quan sát ông ta, Bạch Kiến Quân cũng nhanh chóng nhìn thấy người đứng đầu trong căn phòng toàn người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-binh-nhac/2474527/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.