Năm An Định thứ mười một, mưa thuận gió hòa, biên cương yên ổn, được xem như là thái bình thịnh thế.
Thiên tử vui mừng, triệu học chủ của Thuận Thiên phủ quản lý việc tế trời, không ngờ đông chí còn chưa đến, trong dân gian lại xảy ra mấy chuyện quỷ dị hư mê truyền đến tai thánh thượng.
Tục truyền rằng, tại hội diều ở huyện Nhậm Dương, xã hí[1] ở thành Sùng Bình, chợ Dược Vương ở trấn Du Phong và tết Trùng Dương[2] ở quận Nhiêu Lâm, đều bỗng dưng xuất hiện một bộ xương khô viết chữ. Bốn bộ xương cao thấp khác nhau, ở nơi xứ lạ, thời gian xuất hiện cũng bất đồng, dưới con mắt bao người, mỗi bộ vẽ ra một chữ “Oan” xanh biếc trên không trung.
Sự việc bất thường, lại xảy ra hơn ba lần, trải qua tai miệng dân chúng phố phường truyền nhau, là oan tình mới tiết tháng mười đã khiến lòng người bàng hoàng, ngay cả đất vàng cũng chôn không nổi, thử ngẫm xem phải sâu nặng đến cỡ nào? Nghĩ như vậy, những bộ xương hốc mắt trống rỗng này ngoại trừ đáng sợ, còn có mấy phần thảm thương.
Trưởng quan ở bốn nơi hoặc sợ hãi sức mạnh quỷ thần, hoặc kiêng kỵ bách tính không giữ mồm giữ miệng, dùng toàn tâm toàn lực mà tra xét, nhưng tra tới tra lui, nói nghi phạm là quỷ, chính bọn họ cũng thấy nực cười, nói nghi phạm là người, song lại không tìm được manh mối, chỉ có cuộc đời và oan khuất khắc trên những bộ xương này.
Các trưởng quan mới đầu vẫn chưa để ý, bởi việc này ảnh hưởng đến quan viên trong triều, truy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-binh-nhac-dam-my/4082690/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.