Editor: Trang Kiều
Beta: Mều Chan, Raph
Sau mười ngày bế quan diện bích trong phòng, mỗi ngày đều có người phụ trách mang đồ ăn tới cho y. Phòng của y lại ngay bên cạnh Thí Kiếm Các của Lạc Thừa Ảnh, bởi vậy, nói là bế quan diện bích, chẳng qua chính là y đang nhớ đến những tổn thương, tình cảm khi hai người còn bên nhau. Mấy tháng trước Thanh Thương đã bắt đầu đếm ngược đến ngày ly biệt, thật không ngờ, đến thời điểm phải chia xa, lại là trong hoàn cảnh như vậy. Trước kia là đếm ngược từng tháng, hiện tại là đếm từng ngày, sau đó là từng giờ từng giờ một, thậm chí là nó có thể xảy ra ngay trong khoảnh khắc...
Từng cái nhăn mày hay nụ cười của Lạc Thừa Ảnh, từng cử chỉ hành động của hắn đang hiện lên trong đầu y, khi lần đầu tiên gặp hắn là một người vô cùng lạnh lùng, cho đến nửa tháng sau y mạo hiểm để đỡ đẻ cho hắn đã nhìn thấy khuôn mặt đau đớn khổ sở khiến lòng người thương tiếc... Nhưng quý trọng nhất, vẫn là vài lần ít ỏi Lạc Thừa Ảnh ỷ lại vào y, còn có nụ hôn triền miên khi cả hai nhất thời không kìm lòng được...
Nhưng đây đều là hồi ức. Thời gian mười ngày không thể đánh bại ý chí của một người, bỗng nhiên phát hiện, mặt trời đang chuẩn bị lên, y hẳn là nên dọn dẹp một chút hành lý để rời đi, nhanh thôi, Lạc Thừa Ảnh và y sẽ trở thành người xa lạ. Thanh Thương cười khổ, mình cố gắng lâu như vậy, cuối cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-anh/3430584/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.