"Ta về đã, buổi tối ngươi nhớ đến tìm ta... Thôi, quên đi, ngươi gặp ta lại kéo thêm rắc rối, ta đi tìm ngươi."
Lạc Phác Ngọc đứng ở lối rẽ, không nỡ buông tay Tiếu Di, lưu luyến không muốn rời đi. Hai người tuổi cũng đã bán trăm, lúc này lại tựa như mấy thiếu niên trẻ trung mới biết yêu lần đầu, vây hãm trong tình yêu cuồng nhiệt luôn muốn thời thời khắc khắc dính lấy nhau. Nhưng dù sao một người cũng là giáo chủ tiền nhiệm, một người là thị vệ tiền nhiệm của giáo chủ, đến cái tuổi này, dù sao cũng muốn tránh ánh mắt người khác. Lạc Phác Ngọc tuy rằng không can dự vào giáo vụ, nhưng cũng có một đại viện tử có kẻ hầu người hạ, hắn cũng không thể nghênh ngang mang Tiếu Di về, rồi trong mắt đám hạ nhân, nghĩ thế nào khi lão giáo chủ ra ngoài một chuyến liền đem về một phu quân? Cả Lạc Lam thánh giáo còn không phải sẽ đảo lộn sao. Hơn nữa lại còn ngay trước ngày sinh của Lạc Thừa Ảnh, thời khắc mấu chốt của việc tu luyện Ngô Thiên Quyết, hiện tại quan trọng nhất chính là làm sao để Lạc Thừa Ảnh bình an, chuyện khác đều không đáng nhắc tới. Huống chi, mình có được tâm của Tiếu Di, y nói một câu, dù mình lên trời xuống đất đều được, chỉ cần hai người vui vẻ bên nhau, đâu cần để ý người khác.
Tiếu Di cũng cười, gật đầu không ngừng, sớm muốn tới thăm Lạc Thừa Ảnh, trùng hợp làm sao, hôm nay tới đây lại có được thu hoạch ngoài sức tưởng tượng. Nếu phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-anh/3430577/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.