Editor: Trang Kiều
Beta: Mều Chan, Raph
Sau một hồi rối loạn, Lạc Thừa Ảnh bị đặt nằm trên giường, răng nanh cắn chặt môi dưới, mồ hôi đầy đầu từng giọt rơi xuống, một tay gắt gao ôm lấy bụng ngày càng trở nên đau đớn, một tay túm chặt góc áo, nhíu mày, khóe mắt lại hiện lên một chút cô độc cùng mất mát. Từ lúc trên đại điện đến bây giờ, Thanh Thương vẫn luôn ôm hắn chưa hề buông tay. Lạc Thừa Ảnh có thể thấy rõ từng vết thương sưng đỏ trên lưng y, cũng có thể cảm nhận được dọc đường đi y đều bất giác run rẩy.
Lạc Phong trấn tĩnh đi đến bên giường Lạc Thừa Ảnh, Thanh Thương lúc này mới thả người đang ôm ở trong lòng ra, tự giác nhường chỗ. Lạc Phong đang định kiểm tra, lại bị Lạc Thừa Ảnh ngăn lại.
"Thanh Thương, ngươi trở về trước đi, trên người ngươi có thương tích..." Lạc Thừa Ảnh chống mép giường, suy yếu nhìn y.
"Giáo chủ, thuộc hạ phải..."
"Trở về! A..." Lạc Thừa Ảnh đột nhiên nghiêm khắc ra lệnh, lại bị đau đớn trong bụng đánh gãy, "Ách a... Trở về, có nghe thấy không..." Lạc Thừa Ảnh không nhìn y, hai tay ôm lấy bụng, người cũng sắp co lại thành đống.
Nhìn thấy cảnh tượng như vậy, Thanh Thương bỗng nhiên hoảng hốt, hắn muốn gì? Lúc này mới nhận ra, nguyên lai bọn họ chỉ toàn gây thương tổn cho nhau. Đột nhiên trong lòng xúc động không thôi, Thanh Thương tiện tay lấy một bộ y phục rồi khoác lên người, vội vàng tiến lên phía trước, ngồi trên đầu giường Lạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-anh/3430565/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.