Editor: Trang Kiều
Beta: Mều Chan, Raph
Bưng chén thuốc trở về, quả nhiên, nam nhân trên giường sau khi trải qua quãng thời gian vô cùng mệt mỏi đã nặng nề thiếp đi. Không nỡ đánh thức hắn, nhưng chén thuốc bổ này... lại không uống không được. Thanh Thương hơi hơi nhíu mày, cuối cùng vẫn gọi nam nhân dậy. Đôi mắt mở ra vẫn còn lơ mơ, cho dù đã dùng qua dược, ngâm qua ôn tuyền nhưng thân mình vẫn như cũ mệt mỏi không chịu được khiến nam nhân vô cùng chậm chạp. Thanh Thương trưng lên một nụ cười an ủi nhưng tràn đầy bình tĩnh: "Giáo chủ, dùng dược."
Một tay nhẹ nhàng đỡ thân trên của nam nhân dậy, tay còn lại dựng thẳng lên gối đầu để người ta dựa vào, lại thật cẩn thận đút từng thìa thuốc bổ tới. Động tác liên tiếp nhau này, giống như đang chăm sóc cho búp bê thủy tinh vậy, sợ mạnh tay một chút là người trước mắt sẽ vỡ tan. Thế nhưng con người mỏng manh dễ vỡ ấy, lại chính là giáo chủ đời thứ chín cao cao tại thượng của Lạc Lam thánh giáo, Lạc Thừa Ảnh. Trong mắt giáo chúng, Lạc Thừa Ảnh lạnh lùng như băng, không giận tự uy, võ công bí hiểm; trong mắt thiên hạ, Lạc Thừa Ảnh là một người thần bí, khiến người trong giang hồ nhìn mà sợ run. Chỉ có trong ánh mắt mình, Lạc Thừa Ảnh mới là một con người có máu có thịt, cần người quan tâm, bảo vệ...cần người... thương yêu...
Trong khi Thanh Thương nội tâm cuộn sóng nhưng bề ngoài vẫn bất động thanh sắc, thì Lạc Thừa Ảnh đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-anh/3430550/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.