Kể từ ngày ấy, Bảo Vy cũng không còn dính dáng gì đến Minh nữa. Trong mắt Minh, nhỏ cũng như thể chẳng còn tồn tại trong lớp. Vy và Minh thay vì mỗi ngày nghĩ 7749 cách chọc tức nhau, thì cả hai quay về lối sống thường nhật, tập trung vào những thứ mình muốn, chỉ thu nhận những thanh âm mình muốn nghe, bỏ ngoài tai những điều mình ghét.
Vậy mà mọi thứ cứ kéo đến một cách không thể đoán được. Vy nhận thấy một số bạn nam ở lớp khác cứ lảng vảng trước mắt cô, nhỏ mới đầu nghĩ cũng chẳng có gì đáng phải quá lo lắng để tâm, cho đến khi mỗi ngày dần xuất hiện nhiều lời nói khó nghe.
"Chuyện gì vậy?"
"Không biết nữa?"
"Sao họ tìm đến đây vậy?"
"Ủa? Con Vy làm gì bọn nó hả?"
"Chắc có chuyện rồi!"
"Suỵt! Nó nghe bây giờ"
"Tội nó quá!"
"Thôi đừng nhìn nữa!"
Vẫn như mọi ngày, Bảo Vy vẫn đến lớp rất sớm vào lúc 7 giờ sáng với bộ đồng phục tươm tất. Nhưng chào đón nhỏ là một khung cảnh bừa bộn, học bàn của nhỏ đầy rác, vương vãi ra cả ghế, phía trên mặt bàn là dòng chữ "Không thể phân hủy được". Xung quanh cũng ồn ào hơn, tất cả chỉ là những tiếng nói mà nhỏ ghét nhất trên đời - những lời bàn tán.
Nhiều đứa trong lớp thắc mắc trước thái độ bình tĩnh của Vy. Vì sau đó, nhỏ vẫn bình thản thu dọn rác, rồi mượn giẻ lau của cô lao công, lau sạch sẽ. Mọi công đoạn dọn dẹp chỉ mất 30 phút, vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-am-thanh-xuan/2924569/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.