Anh suy nghĩ một lúc chợt ho khan.
Chẳng lẽ cô gái này có thể đối xử tàn nhẫn với bản thân như vậy sao? Ngày đó đúng là anh có hơi tức giận, nhưng không nghĩ đến Lâm Chanh sẽ để tâm vì chuyện đó.
Lần sau, chắc chắn anh sẽ đứng dậy nhường chỗ cho cô.
Anh không thể nhớ hết mọi thứ trong đầu nên chuyện đó anh cũng đã quên từ lâu.
Đến giờ giải lao, Cố Dã vỗ vai Hướng Sở bảo anh ta vào nhà vệ sinh.
Sau khi đi vệ sinh xong, Cố Dã kéo Hướng Sở đến bên cạnh lan can, góc nhìn này vừa vặn có thể nhìn thấy nhà vệ sinh nữ.
Hướng Sở hỏi: "Đến đây làm gì? Sao không quay về lớp?"
Cố Dã chống tay lên lan can, trong lòng không rõ đang suy nghĩ điều gì: "Hả?"
"Ừ thì, ra ngoài hít thở chút không khí."
Hướng Sở lau mồ hôi trên đầu: "Tôi cũng muốn ra ngoài hít thở không khí, nhưng ông trời không cho phép, thời tiết này chắc phải vào tháng mười mới mát mẻ hơn. Bên ngoài lớp học cứ như cái lò than, mau quay về mở điều hòa nhanh nào."
Cố Dã không nhúc nhích, anh vẫn đứng yên tại chỗ, ánh mắt đang nhìn về một hướng nào đó.
Mặc dù Hướng Sở không biết anh muốn làm gì, nhưng nếu bây giờ bỏ vào trước thì đúng là không có nghĩa khí.
Thôi đi, nóng thì nóng, xem như đổ mồ hôi giảm cân.
Cuối cùng, đến khi chuông báo vào lớp, Cố Dã vẫn không thấy Lâm Chanh đi vệ sinh.
Trở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-am-diu-dang/2963718/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.