3 ♥ Thật ra ai mới là kẻ ngốc?
Kể từ ngày Dĩ Khang sống ở viện mồ côi, nhiều đứa trẻ đã rất thích hắn. Bọn trẻ thích hắn vì trông hắn khá giống với Bối Lạc Lạc. Thân hình cao lớn, gương mặt đẹp trai, tuy vậy tính tình của người này lại không giống với Bối Lạc Lạc. Dĩ Khang kiêu ngạo và lạnh lùng, còn có chút khó gần.
Một lần Tiểu Mập Mạp chạy đến gần Dĩ Khang, mặt mày hớn hở chào hỏi thì đã bị hắn làm ngơ, quay mặt bỏ đi. Tiểu Mập Mạp đứng đó với đôi mắt ngấn nước, môi trề ra đầy uất ức. Những đứa trẻ xung quanh cũng chứng kiến được cảnh đó, cho nên ánh mắt thích thú dành cho người kia liền biến mất.
Trong mắt bọn họ, Dĩ Khang là đồ đáng ghét!
Tuy nhiên, trong số đông người ghét Dĩ Khang thì lại có một người ngày đêm ôm lấy hình bóng của hắn, tâm trí không ngừng suy nghĩ về hắn, trong thâm tâm lại còn muốn được cùng hắn ở một chỗ mà chơi đùa. Đó không phải là người lạ mà chính là Mạch An.
Từ ngày Mạch An cứu lấy một mạng của Dĩ Khang thì cậu đã vô thức ghi nhớ gương mặt của hắn. Mỗi ngày đều sẽ dậy thật sớm để rón rén chạy qua phòng của hắn, cố gắng mở cửa thật nhẹ nhàng, ló đầu vào nhìn một chút rồi lại vui vẻ đóng cửa lại, bỏ đi.
Đã bao nhiêu ngày như vậy rồi cậu không nhớ rõ nữa, chỉ biết rằng mỗi lần thấy Dĩ Khang từ xa, cậu đều muốn bước tới chào hỏi một câu. Chỉ đơn giản hai chữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-am-cua-thien-su/123062/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.