“ Chụp ảnh xong rồI, đi tớ mờI hai cậu uống nước!” Cao Lâm Nhất nóI.
Nghe thấy được mờI thì hai mắt Ninh Ngọc Thi liền sáng rực lên, định nóI thì lạI bị Tố Linh Vân chặn miệng lạI: “ À thôi không cần đâu, bọn tôi còn đi xung quanh ngắm cảnh thêm chút.”
“ Lát nữa đi tiếp cũng được! Ở đây có mấy quán ngon lắm, còn có cả bánh ngọt nữa đấy.” Cao Lâm Nhất vẫn không chịu từ bỏ.
“ Được được vậy đi đi!” Ninh Ngọc Thi vui vẻ nóI.
Tố Linh Vân thở dàI: “ Nếu mà cậu thích thì đi cùng cậu ấy, tớ đi dạo một mình cũng được.”
Thấy Tố Linh Vân định rờI đi thì Ninh Ngọc Thi nhanh tay níu lạI: “ Nào nào, phảI đi cùng nhau chứ! Cậu định bỏ tớ lạI một mình sao?”
CuốI cùng Tố Linh Vân cũng đành thỏa hiệp mà đi cùng hai ngườI tớI quán nước gần đó. Chọn xong nước thì ba ngườI tìm chỗ ngồI có vị trí thuận lợI để ngắm cảnh. Mà cùng một địa điểm, Phương Nhã Tịnh cũng đang ngồI trong quán gần chỗ ba ngườI, khi vừa trông thấy mọI ngườI đi gần đến, Phương Nhã Tịnh cầm cốc nước hất về phía chân váy của Tố Linh Vân. BởI vì Tố Linh Vân mặc váy trắng nên màu nước cam lạI càng nổI bật hơn. Phương Nhã tỊnh thảnh thốt: “ Ui cha, tớ xin lỗI nha, tớ không có ý.”
Ninh Ngọc Thi nhìn thấy ngườI trước mắt là Phương Nhã Tịnh đang ngồI bắt chéo chân, vẻ mặt còn vô cùng đắc ý chứ không hề có chút sự hốI lỗI
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-am-cua-hanh-phuc/3576747/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.