Dạ Dung Lâm nghĩ nhanh ngày mai mình cũng có việc, nếu không thật muốn mời Kha Âm đi ra ngoài chơi.
Ông chú vô lương tâm nhận được tin nhắn cũng không nói cho Dạ Tiểu Hàm, cuối cùng biết được Kha Âm đến bởi vì hai con mèo đang lẻn đi lên phía trước.
Nhưng Dạ Tiểu Hàm nhanh chóng bỏ qua việc bị bỏ rơi, vẫy vẫy tay nhỏ: "Chị Kha Âm tới rồi! Chị đã ăn tối chưa ạ!"
Có trời mới biết, Dạ Dung Lâm vừa định nói, nếu em chưa ăn gì thì anh làm điểm tâm cho. Nhưng lại bị tên nhóc kia cướp lời thoại.
Hiện tại, Dạ Dung Lâm đã lý giải được tại sao Dạ Vạn Nham ghét bỏ nhóc như vậy, nhãi con chuyên cướp đoạt chuyện tốt của chú.
Mỗi lần gặp Dạ Tiểu Hàm, Kha Âm đều thật vui vẻ: "Chị đã ăn cơm với đồng nghiệp rồi."
Cúi đầu nhìn hai con mèo đang cọ ống quần Kha Âm. Kha Âm ngồi xổm xuống, sở đầu nhỏ hai đứa, thật mềm mại. Cũng không ở lại đây lâu, cô chỉ đến kiểm tra sức khỏe còn mang theo dụng cụ y tế nữa, cô kiểm tra cho Kim Giác một hồi.
"Ừm..... các chỉ tiêu đều bình thường, chúc mừng Kim Giác bé bỏng của chúng ta, em đã khỏi hẳn rồi nha." Kha Âm vừa nói chuyện vừa cầm móng vuốt Kim Giác lắc lư. Ngân Giác không có ở đây, không ai biết nó chạy đi đâu rồi.
Kim Giác vừa nghe thấy Kha Âm kêu nó hết bệnh, liền kêu meo một tiếng, nằm ườn trên đùi Kha Âm, còn híp mắt nữa.
Dạ Dung Lâm nhìn nó nằm như thế, lại nghĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-am-cua-em/206161/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.