Mỗi lần nhìn Kha Âm ngoan ngoãn nghe lời như vậy, Dạ Dung Lâm không kìm được mỉm cười. Môi anh chạm nhẹ lên khóe môi cô nhẹ nhàng gọi: "Âm Âm"
"Ừm." Cô cũng nhỏ giọng đáp lại, như sợ phá vỡ bầu không khí này.
Dạ Dung Lâm cũng không đáp lại, bởi vì môi anh đã hôn lên môi Kha Âm. Đây cũng là lần đầu tiên Kha Âm hôn môi, không biết hình dung cảm giác này như nào, môi Dạ Dung Lâm mềm mại, giống như thạch trái cây.
Mùi hương cơ thể của anh thật dễ chịu, Kha Âm rất thích cảm giác này, giờ đây anh chậm rãi mở miệng, cô cảm nhận được chiếc lưỡi nóng rực. Kha Âm không biết đáp lại như nào, hơi hé miệng ra phó mặc cho anh.
Dạ Dung Lâm hôn được một lúc, lại mị hoặc lên tiếng: "Bảo bối, hôn anh."
Kha Âm từ từ mở mắt ra, nhìn khuôn mặt đẹp trai được phóng đại trước mặt, ở gần như này mà vẫn hoàn mĩ, không chút tì vết.
Mà gương mặt cô vẫn ửng đỏ, trong mắt là một mảnh sương mù.
Thấy cô không nói câu nào mà cứ nhìn Dạ Dung Lâm, làm anh có chút áy náy, không nỡ xuống tay. Anh nhéo nhéo eo cô, mềm lòng hỏi: "Không thích anh hôn em sao?"
Kha Âm thành thật lắc đầu, không nói cho Dạ Dung Lâm, thật ra cảm giác cũng không tồi.
"Trả lời anh, có được không?"
Kha Âm lúng túng nói: "Là vì em không biết như thế nào.... Em cũng không...."
"Em chỉ cần học theo anh là được, nhắm mắt lại nào."
Nhắm mắt lại, cảm nhận được hơi thở anh đến gần,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-am-cua-em/1268441/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.