Dạ Dung Lâm cùng Thịnh Mặc Hàn tạm thời không thể rời đi vì công việc chưa xong. Dạ Dung Lâm lấy di động gọi cho Kha Âm.
Điện thoại có tín hiệu nhưng không ai bắt máy. Anh đành phải nhắn tin cho cô: "Kha Âm, em không cần tức giận, anh xin lỗi, chúng ta nói chuyện được không?"
Tin nhắn gửi đi như đá chìm xuống biển, mãi đến khi tan làm anh cũng chưa nhận được câu trả lời của Kha Âm.
Kha Âm đang lái xe, thấy di động có tin nhắn, liếc qua không dám nhìn tiếp, cô sợ Dạ Dung Lâm nhắn tin chỉ trích mình.
Lúc sau có thêm tin nhắn cô cũng không rảnh tay để xem. Lái xe về nhà, cô để điện thoại ở trên bàn, sau đó lên giường nằm, kéo chăn che kín người, không muốn nghĩ gì hết.
Những lúc tâm trạng không tốt, nếu rảnh cô sẽ đi xa, còn không cô sẽ về nhà ngủ một giấc. Đến lúc tỉnh dậy, tâm tình cũng tốt hơn.
Trước khi ngủ cô còn để điện thoại ở chế độ im lặng, cho nên Dạ Dung Lâm lái xe đến nhà cô, gọi điện không được, nhấn chuông cũng không phản ứng. Nếu không nhìn thấy xe cô trong sân, thì anh còn nghĩ cô đang ở ngoài.
Trước khi rời đi, anh gửi tin nhắn cho Kha Âm: "Em nghỉ ngơi trước đi, chờ sáng mai gặp nhau rồi nói chuyện."
Giờ này thời gian còn sớm, Kha Âm đi ngủ tỉnh lại theo bản năng cầm điện thoại, liền thấy hai tin nhắn của Dạ Dung Lâm.
Nội dung tin nhắn làm cô kinh ngạc, sao anh ấy còn xin lỗi mình? Rõ ràng mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-am-cua-em/1268433/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.