Dạ Độ Chu nghi ngờ cậu chỉ ham muốn thú cưỡi của mình nên không nói gì, làm động tác kéo người lại.
Trên đường tới thành Trường An, Dạ Độ Chu bâng quơ nhắc nhở cậu.
【Bạn bè】 Dạ Độ Chu: Nhân vật này đến cấp có thể xin vào bang phái rồi, cô có muốn vào bang phái không?
Dương Quyển cúi đầu gõ chữ trả lời, còn không quên thêm từ xưng hô mà Trác Lan hay dùng.
【Bạn bè】 Dương Mao Quyển: Dạ ca ca, em muốn xin vào bang phái của các anh.
Lần đầu tiên nghe còn cảm thấy thú vị, lần thứ hai lại nghe thấy cậu gọi "Dạ ca ca", tâm tình hắn không còn bao nhiêu hứng thú như lúc ban đầu.
Dạ Độ Chu nhịn, không sửa miệng cậu.
【Bạn bè】 Dạ Độ Chu: Muốn vào bang bọn tôi hả? Nhưng cô chưa đủ level để được vào bang này.
【Bạn bè】 Dương Mao Quyển: Max level thì vào được chưa? Dạ ca ca.
Quá tam ba bận, Dạ Độ Chu không nhịn được nữa mà bắt đầu dạy dỗ cậu.
【Bạn bè】 Dạ Độ Chu: Cô nói chuyện cẩn thận một chút cho tôi, đừng có gọi bậy.
Dữ liệu trò chuyện của Trác Lan có sai sót hả? Trong lòng Dương Quyển nảy sinh nghi hoặc, nói chuyện đàng hoàng lại.
【Bạn bè】 Dương Mao Quyển: Ừm.
Dạ Độ Chu kéo lên xem màn đối thoại giữa hai người một lần nữa, càng cảm thấy Vũ cơ này vô cùng khả nghi, gần như sắp chắc chắn với suy đoán 'cô ta là gián điệp'. Trước mắt chỉ cần chứng cứ rõ ràng nữa thôi.
Trước khi Bang chiến quy mô lớn diễn ra, nghĩ cách để cho người của mình thâm nhập vào bang đối địch là thủ đoạn thường thấy giữa các bang phái.
Bang Phong Hỏa Lang Yên từ lúc được lập ra tới giờ vẫn luôn chiếm được trang phục và nơi đóng quân tốt nhất. Diện tích bang to nhất, tài nguyên cũng đứng đầu, bởi vậy sớm đã có không ít người ham muốn món hời này.
Hắn đã từng tương kế tựu kế bắt được một gián điệp rồi, cũng chả sợ người thứ hai mới xuất hiện này.
Chỉ là thủ đoạn giữa hai người này cách nhau thật sự quá xa.
Chẳng biết là người của bang phái nhỏ nào, dám đưa đến cạnh hắn một người không được thông minh lắm.
Chuyện gì cũng phải tiến tới từ từ, Dạ Độ Chu không thăm dò người ta nữa.
Năm phút sau, Dương Quyển nhận được nhiệm vụ chính "Tìm thư đồng mất tích" tại NPC Trường An.
[Tiểu Hà là thư đồng của Trương công tử, hai ngày trước Trương công tử sai tiểu Hà tới lương đình bên ngoài thành để đón người quen. Sau khi tiểu Hà đi thì không thấy trở về.]
【Bạn bè】 Dương Mao Quyển: Ngoài thành rộng lắm, chỗ nào cũng phải tìm hả?
【Bạn bè】 Dạ Độ Chu: Không cần.
Hắn trực tiếp đưa Dương Quyển tới thôn trang nhỏ bên ngoài thành, để cậu đi tới chỗ Ông lão lưng còng đứng ở cửa thôn tìm hiểu thông tin.
Ông lão vuốt râu, trầm ngâm bảo: [Đúng là hai ngày trước có người mặc trang phục thư đồng ra khỏi thành, lúc đi ngang qua làng thì vào xin nước uống. Rừng núi ở ngoại thành bị Bầy sói tàn phá bừa bãi, đã lâu như vậy mà hắn chưa về, chắc là xảy ra chuyện ở trong rừng rồi.]
Kết thúc màn đối thoại với ông lão, Dương Quyển nhận được nhiệm vụ Tiêu diệt bầy sói.
Dạ Độ Chu tự nhiên bận chút việc, thả cậu xuống cửa thôn.
【Bạn bè】 Dạ Độ Chu: Cô tự đi đánh sói đi, đánh xong nhắn tin cho tôi, tôi qua tìm cô sau.
【Bạn bè】 Dương Mao Quyển: Được.
Tự Dương Quyển chạy vào sâu trong rừng để giết sói.
Nhiệm vụ thông báo số lượng sói cần giết là 30 con, cậu đánh được một nửa số lượng thì bỗng thấy có người khác xuất hiện trong rừng.
Đối phương có cấp độ cao hơn cậu mấy bậc, có vẻ cũng tới làm nhiệm vụ.
Dương Quyển chủ động nhường đám sói bên trái mà cậu vừa đánh ra cho người kia.
Nam kiếm khách mặc trang phục trắng của người mới lại muốn giết sói ở bên phải, chạy ra đứng đánh chung với cậu.
【Gần】 Nước Chảy Róc Rách: Chị gái nhỏ chơi một mình sao? Kết bạn rồi chơi cùng tôi nè.
Dương Quyển chuyên tâm đánh sói hết sức, không để ý tới người kia.
【Gần】 Nước Chảy Róc Rách: Sao chị gái nhỏ không nói chuyện? Đang bận sao?
Đánh xong đám sói bên phải, Dương Quyển vòng qua người kia đi sang bên trái.
Nước Chảy Róc Rách lập tức nối gói theo sau.
【Gần】 Nước Chảy Róc Rách: Chị gái nhỏ bao nhiêu tuổi rồi? Có bạn trai chưa?
Dương Quyển khẽ cau mày nhìn chằm chằm máy tính, di chuyển nhân vật game xoay lưng về phía gã.
Nước Chảy Róc Rách không từ bỏ, gã bắt đầu giương kiếm cướp quái của cậu.
Cậu đánh đám sói kia đến khi chỉ còn chút máu, thanh kiếm trong tay đối phương chém bay tới không hề khách khí, ngay trước mặt cậu chạy đến thu nhặt đống xác sói kia.
Nửa phút trôi qua, nhiệm vụ giết sói của Dương Quyển vẫn dừng ở số lượng 25 con, không tăng thêm được nữa.
【Gần】 Nước Chảy Róc Rách: Lúc nào chị gái nhỏ nói chuyện với tôi, tôi sẽ dừng lại.
Tin nhắn kênh 【Bạn bè】 tới cùng lúc với tin nhắn kênh 【Gần】.
【Bạn bè】 Dạ Độ Chu: Đánh xong chưa?
Dương Quyển dừng lại đánh chữ.
【Bạn bè】 Dương Mao Quyển: Chưa xong.
【Bạn bè】 Dạ Độ Chu: Cô đang giết sói hay là chọn ra hoa hậu sói, làm gì mà lề mề thế?
Trong lúc đó, Nước Chảy Róc Rách điều khiển thích khách làm động tác hôn gió với cậu.
Dương Quyển không trả lời Dạ Độ Chu nữa chuyển sang kênh 【Gần】, không nhìn thấy Dạ Độ Chu bảo muốn qua chỗ cậu.
【Gần】 Dương Mao Quyển: 30 tuổi, không có bạn trai.
Có lẽ là bị câu trả lời của cậu làm cho ghê tởm, Nước Chảy Róc Rách bắt đầu nói lời bất nhã.
【Gần】 Nước Chảy Róc Rách: Bác gái lớn tuổi rồi còn muốn chơi game? Định đóng giả học sinh ngây thơ đi lừa trai à? Phí bao nhiêu là thời gian của ông đây, đậu xanh.
Dương Quyển làm như không nhìn thấy, di chuyển nhân vật tiến lên hai bước, tiếp tục giết sói.
Lại thấy ánh kiếm sáng chói vung lên sau lưng, lần này không phải đánh sói mà nhắm thẳng vào người cậu.
Dương Quyển bị mất máu ngay lập tức.
Nước Chảy Róc Rách nâng kiếm tiến tới, thẹn quá hóa giận mở hình thức Báo thù với cậu.
Dương Quyển mới chơi game này được hai ngày, chưa kịp xem kỹ bảng kỹ năng, cậu theo bản năng mà mở dù ra chặn.
Cây dù xoay tròn chạm tới kiếm của đối phương, Nước Chảy Róc Rách chọn dùng kỹ năng, trường kiếm thoát khỏi tay gã bay lên không trung, đồng thời hóa thành hai bóng kiếm đâm về phía cậu.
Dương Quyển tránh được một đường kiếm, bị kiếm còn lại đâm trúng, thanh máu rớt ào ào.
Nước Chảy Róc Rách vẫn chưa chịu buông tha, gã còn định mở kỹ năng đánh thêm hai chiêu nữa, đột nhiên bị một công kích từ sau lưng.
【Gần】 Dạ Độ Chu: Bản thân mới chỉ là người mới chưa đủ lông đủ cánh, còn muốn đi giết người.
【Gần】 Nước Chảy Róc Rách: Đờ mờ, cậu là ai, ông đây đâu có đụng đến cậu?
【Gần】 Dạ Độ Chu: Cậu muốn giết cô ấy, tôi sẽ giết cậu.
Nước Chảy Róc Rách giận mà không dám nói, thấy mình đánh không lại Dạ Độ Chu thì đành khống chế cảm xúc muốn chửi ầm lên, thi thể biến mất tại chỗ quay về điểm hồi sinh.
Dương Quyển đánh chữ cảm ơn Dạ Độ Chu
【Bạn bè】 Dương Mao Quyển: Cảm ơn.
【Bạn bè】 Dạ Độ Chu: Không gọi Dạ ca ca nữa?
【Bạn bè】 Dương Mao Quyển: Cậu không cho gọi mà.
Nhận ra được giọng điệu thật thà ngoan ngoãn từ lời nói của cậu, lòng Dạ Độ Chu chợt ngứa ngáy.
Thấy hắn không nói thêm gì, Dương Quyển chủ động đặt câu hỏi.
【Bạn bè】 Dương Mao Quyển: Sao cậu lại tới đây?
【Bạn bè】 Dạ Độ Chu: Nhiệm vụ chỉ cần hai phút là làm xong, cô tốn gần mười phút cũng chưa xong được. Tôi tới xem xem có phải cô bị sói bắt mất rồi không.
Dương Quyển ngồi trước máy tính ngượng ngùng hé miệng, cậu nghiêm túc giải thích.
【Bạn bè】 Dương Mao Quyển: Sói trong game không biết bắt người đâu.
Dạ Độ Chu nhíu mày.
【Bạn bè】 Dạ Độ Chu: Sao lại không?
【Bạn bè】 Dạ Độ Chu: Lúc còn nhỏ, không phải trong sách viết là Sói thích ăn nhất là Cừu nhỏ sao?*
(*) Chữ Dương trong tên Dương Mao Quyển nghĩa là Cừu, Dương Quyển bị người ta ghẹo. =)))
Bàn tay đang sờ trên bàn phím của Dương Quyển dừng lại, hai tai mơ hồ nóng lên.
Mãi đến nửa ngày sau, cậu mới lại ngẩng đầu, đưa mắt nhìn màn hình, tỏ ý không tán thành nhỏ giọng phản bác. "Tôi không phải là Cừu nhỏ đâu nhé.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]