Hạ Lãng gọi một câu trong bang, kêu người tới phụ bản Rừng Rậm Ám Hà. Một lát sau đã có người ngoi lên đáp lại.
Trong thời gian chờ mọi người chạy đến, Hạ Lãng đứng dậy đi tới máy lọc nước rót nước uống.
Bạn cùng phòng ký túc xá của hắn mở cửa đi vào, nhìn thấy hắn đứng dậy bèn hỏi: "Anh Lãng, tối mai lão Trần và bạn gái anh ấy mời cơm, anh và anh Diệp có tới không?"
Hạ Lãng cầm lấy điện thoại di động trên bàn, "Để tôi gọi điện hỏi cậu ta xem".
Nhà Thiệu Diệp và nhà hắn có quen biết mấy đời, hai người họ đã chơi với nhau từ bé.
Sau khi cuộc gọi được kết nối, Hạ Lãng trực tiếp mở miệng hỏi: "Tối mai lão Trần mới ăn cơm, cậu có đi không?"
"Không đi". Chỗ đối phương có chút ầm ĩ, "Tớ hẹn người khác đi xem phim rồi".
"Hoa khôi nhỏ của viện mỹ thuật?" Hạ Lãng khiêu mí mắt.
Giọng Thiệu Diệp đột nhiên cao lên: "Mẹ kiếp, sao mà cậu biết được? Tớ còn chưa theo đuổi được người ta đâu".
"Sao tớ lại không biết?" Hạ Lãng cười nhạo cậu ta. "Bây giờ ngay cả về chơi game cậu cũng không bỏ thời gian, cả ngày cứ chạy đến ký túc xá nữ sinh bên kia, toàn bộ người của đại học A đều biết chuyện này rồi".
Thiệu Diệp không hề có chút chột dạ cười một tiếng, "Không phải tại tớ thầy cậu và Dương Mao Quyển thân nhau quá, cho cậu thêm nhiều thời gian lộ diện hơn sao? Tất cả mọi người đều biết Dạ Độ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thang-than-se-bi-nghiem-tri/2695045/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.