Thôn Tuyết là một trong năm khu vực có cảnh đẹp lộng lẫy nhất game. Tọa độ của nó nằm ở giữa hai ngọn núi, ở đó có thể thấy cảnh tuyết rơi rất đẹp.
Phượng Hoàng hạ xuống từ trên trời, thả bọn họ xuống một sườn núi nhỏ. Nhìn từ đỉnh sườn núi xuống phía dưới vừa khéo có thể thấy hết quang cảnh toàn bộ thôn Tuyết. Đây là vị trí ngắm cảnh cực kỳ tuyệt vời.Hạ Lãng điều khiển nhân vật game của mình ngồi xuống, Dương Quyển cũng học theo hắn, ngồi xuống bên cạnh người ta.
Phượng Hoàng lười biếng nằm nhoài bên cạnh Dương Mao Quyển không hề nhúc nhích.
Tiếng Hạ Lãng truyền ra từ tai nghe: "Phượng Hoàng đẹp không?"
"Rất đẹp". Dương Quyển cũng xem như là bình tĩnh mà đáp lời, không căng thẳng như vừa nãy nữa.
"Thích không?" Đối phương lại hỏi.
"Thích". Dương Quyển nói.
Hạ Lãng thuận thế mở miệng nói: "Tặng cô đó, có muốn không?"
Dương Quyển không thèm nghĩ ngợi khô giọng từ chối hắn: "Tôi không muốn".
Hạ Lãng đột nhiên cảm thấy chẳng còn chút thú vị nào.
"Những người chơi nữ khác đều chủ động tỏ vẻ muốn được người chơi nam tặng trang bị và thú cưỡi". Hắn rèn sắt không thành thép mà muốn đánh thức đứa ngốc này, "Cô thì hay rồi, hoàn toàn trái ngược".
Dương Quyển bắt nhầm trọng điểm, "Người chơi nữ khác là ai?"
Hạ Lãng suy nghĩ một chút, "Cô biết Hạnh Hoa Chi chứ? Có phải lần trước cô ta đòi Lang Hành mua trang sức trước mặt cô không?"
"Đúng", giọng Dương Quyển có chút chần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thang-than-se-bi-nghiem-tri/2695043/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.