Dương Quyển hơi ngây người. 
Cậu nghe ra được đây là giọng Dạ Độ Chu. 
Dạ Độ Chu không phải Dạ Hắc Phong Cao, là Lang Hành mới đúng. 
Việc đầu tiên cậu nghĩ đến chính là, mấy ngày nay mình rỗi việc toi công rồi. Sau đó cậu mới giật mình phản ứng lại, Lang Hành đang tìm mình. 
Dương Quyển không biết mình có nên bình luận trả lời hắn không. 
Hạ Lãng đã tìm được cậu rồi, không cần Dương Quyển phải trả lời trước mặt mọi người nữa. 
Ra đa hóng chuyện của mọi người ở đây đều nhạy bén dị thường. Ngay lập tức mọi người đã hiểu ra ý tứ sâu thẳm trong lời nói của bang chủ nhà mình. Có người còn lớn gan hỏi trực tiếp trên bình luận quan hệ của Lang Hành và Dương Mao Quyển. 
Hạ Lãng tắt mic, không nói thêm lời nào. Hắn kéo Dương Quyển vào một căn phòng nhỏ rồi khóa lại sau đó cũng chui vào. 
Mọi người ồn ào quẳng chuyện ca hát ra sau đâu, cả đám la hét đòi Thiệu Diệp nói mật mã phòng nhỏ ra để bọn họ chuồn vào nghe lén. 
Giọng Thiệu Diệp đầy vẻ bất đắc dĩ: "Đáng tiếc tôi cũng không biết mật mã". 
Bình luận tràn đầy lời than thở. 
Dương Quyển và Hạ Lãng ở cùng nhau trong một căn phòng nhỏ khóa lại. 
Sự trầm mặc ngắn ngủi qua đi, Hạ Lãng lên tiếng hỏi: "Giờ có tiện nói chuyện không?" 
Dương Quyển không trả lời, luống cuống tay chân mở máy chuyển đổi giọng nói ra. 
Đối phương không thấy cậu trả lời, giọng nói thoáng trầm 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thang-than-se-bi-nghiem-tri/2695029/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.