“Không phải chỉ là yêu qua mạng thôi sao?” Dương Quyển thẳng thắn hỏi trắng ra.
Hạ Lãng mặt không đổi sắc nói luyên thuyên: “Yêu qua mạng cũng không chỉ giới hạn trong game mà”.
“Ban đầu cậu đâu có nói gì đến chuyện muốn gọi điện”. Dương Quyển nghiêm túc phản bác.
Hạ Lãng sững sờ, lúc này hắn mới nhận ra lời mình nói còn làm Dương Quyển hiểu lầm sang ý khác nên mở miệng giải thích: “Yên tâm, điện thoại đánh thức anh không bắt máy đâu. Nếu như anh không cẩn thận lỡ bắt máy em cũng có thể dập ngay lập tức mà”.
“Cậu cứ đặt chuông báo thức trên đồng hồ điện thoại cũng được mà”. Dương Quyển đề nghị một cách chân thành.
“Hai chuyện này khác nhau mà…” Hạ Lãng nói.
“Khác chỗ nào chứ?” Dương Quyển hỏi.
“Bởi vì…” Hạ Lãng khẽ cười thành tiếng, “người gọi điện đành thức anh không phải ai khác mà là Tiểu Dương”. Hắn cũng đổi sang giọng điệu nghiêm túc: “Có được không vậy? Tiểu Dương…”
“Được nha…” Dương Quyển nhẹ dạ đồng ý với hắn. Suy nghĩ một lúc, cậu cường điệu bổ sung thêm: “Nhưng mà cậu không được bắt máy. Nếu như cậu nghe máy, tôi cũng sẽ không nói chuyện đâu”.
Hạ Lãng sảng khoái mở miệng đáp: “Không thành vấn đề…”
Sau khi đuổi hết đám người đến xem náo nhiệt kia đi bọn họ đến chỗ Nguyệt lão để nhận thưởng.
Hệ thống báo lại tất cả phần thưởng sẽ gửi đến cho người chơi vào cuối tuần, sau khi thống nhất tất cả giải thưởng. Hạ Lãng đành rủ Dương Quyển đi chạy thương.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thang-than-se-bi-nghiem-tri/2694999/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.