Hình như trong cơn mơ Dương Quyển cũng cảm nhận được chuyện gì đó, đôi con ngươi dưới mí mắt lăn trái lăn phải. Thấy có vẻ Dương Quyển sẽ tỉnh dậy trong giây lát nên Hạ Lãng rút hai tay lại nhanh như chớp. Hắn điều chỉnh vẻ mặt như bình thường rồi ngồi im bên cạnh cậu không nhúc nhích.
Đột nhiên đầu Dương Quyển bị ném lơ lửng giữa không trung nên nghiêng đổ ngã xuống ghế ngồi. Ngay khi đầu chạm vào lưng ghế cậu giật mình tỉnh lại, hai tay đỡ lấy ghế dựa bò dậy, cậu nhìn về phía Hạ Lãng với vẻ mặt ngơ ngác mơ màng. “Đến rồi sao?”
Hạ Lãng giơ cái túi giấy đựng quà sinh nhật trong tay lên, giọng đầy bất mãn: “Anh đè lên quà của tôi rồi”.
Dương Quyển ngượng ngùng sờ mũi: “Xin lỗi nhé, tôi ngủ quên mất”.
Hạ Lãng không nói gì nữa, hắn bước xuống xe sau đó quay người cụp mắt nhìn Dương Quyển vẫn còn ngồi bên trong. “Anh muốn chờ ở đây hay là đi theo tôi lên đó?”
Dương Quyển quan sát hầm để xe xa lạ một lát. Cậu không biết giờ mình đang ở đâu, cũng không biết Hạ Lãng phải đi làm chuyện gì. Nhưng cậu vẫn lịch sự nói: “Tôi ở đây chờ các cậu”.
Hạ Lãng không nói gì nữa, hắn giơ tay đóng cửa sau xe lại, cầm túi giấy xoay người đi về phía thang máy. Chưa đi được bao xa thì bước chân của Hạ Lãng lại hơi lưỡng lự rồi dừng hẳn lại. Hắn quay đầu nhìn về phía mình đỗ xe.
Cửa sổ xe đối diện Hạ Lãng vẫn đang đóng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thang-than-se-bi-nghiem-tri/2694943/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.