Lực bàn tay đang để trên gáy Dương Quyển bỗng nhiên biến mất, Hạ Lãng ngồi bên cạnh sống lưng thẳng tắp, mắt nhìn thẳng chăm chú xem phim. Chuyện này khiến Dương Quyển cảm thấy hoang mang, cậu còn nghĩ chuyện vừa xảy ra vừa nãy liệu có phải chỉ là ảo giác của mình hay không.
Trong lúc cậu còn ngơ ngác thì bộ phim đã trôi qua hết nửa cuối. Sau khi bộ phim kết thúc, ánh sáng trong rạp sáng lên, khán giả đứng dậy rời khỏi chỗ. Lúc lão Trần và bạn gái anh đi về phía bọn họ thì còn đang luôn miệng trò chuyện về nội dung đặc sắc của bộ điện ảnh. Hạ Lãng rất tự nhiên tham gia thảo luận với bọn họ, chỉ có Dương Quyển đứng bên cạnh lại chẳng có chút ấn tượng nào về những tình tiết mà họ nói.Như thể trong lúc xem bộ phim vừa rồi, người bị ảnh hưởng từ đầu đến cuối chỉ có một mình cậu vậy.
Bốn người đi thang máy lên lầu đến khu ăn uống để ăn trưa.
Lúc gọi món, lão Trần cầm thực đơn hỏi: “Hai đứa có thứ gì không ăn được không?”
Hạ Lãng không nghĩ nhiều, mở miệng xổ một tràng: “Rau thơm, rau cần, mướp đắng, nội tạng và cả cà rốt nữa. Những thứ đó “cô ấy” đều không ăn được”.
Lão Trần trợn mắt há mồm: “Mới yêu thôi mà chú đã nhớ được rõ như thế cơ á”.
Bạn gái lão Trần cũng tỏ vẻ giận, giơ tay nhéo anh một cái. “Nhìn bạn trai nhà người ta rồi nhìn lại bản thân anh đi”.
Dương Quyển há miệng muốn nói gì đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thang-than-se-bi-nghiem-tri/2694927/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.